Có ai giống mình không nhỉ? Nghe biết về vấn đề trầm cảm sau sinh rất nhiều nhưng không bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ bị như thế nên cũng chả chịu tìm hiểu gì luôn. Gần ba năm đi làm trong một môi trường đầy áp lực và căng thẳng, mình tự tin đến mức cho rằng sau sinh mình vẫn sẽ ổn như chưa có chuyện gì xảy ra; ai trầm gì thì trầm chứ mình không trầm. Thế nhưng, mình lại lầm. Nguyên nhân Sự xuất hiện của Erin chắc chắn là khiến mình vô cùng hạnh phúc. Nhưng ẻm không như đa số các em bé khác, không chịu hợp tác với mình trong việc tu ti mẹ nên dẫn đến một loạt những cảm xúc tiêu cực của mình. Mình thấy mình vô dụng vì cái việc cả thế giới người ta làm đầy ra thì với mình như tra tấn. Thêm vào đó, ẻm không ti mẹ thì mình phải hút sữa và kích sữa liên tục. Việc ngủ không đủ giấc khiến cơ thể chưa hồi phục của mình càng thêm rệu rã. Không biết bao lần mình cảm thấy Erin là gánh nặng khiến mình phải ôm thêm trách nhiệm. Và mình thì thấy trách nhiệm đó nặng nề với mình quá, mình không kham nổi. Nhiều lần mình nhìn con với tâm trạng trống rỗng vì chẳng thể cảm nhận được tình mẫu tử hoặc được sự gắn kết giữa hai mẹ con. Mình hoảng loạn tự hỏi có phải bản thân quá máu lạnh. Tại sao ai cũng nói sinh con xong sẽ không rời con được, chỉ muốn ở bên con mãi mà có những lúc mình chỉ muốn lánh đi đâu đó thật xa. Thậm chí mình còn ước Erin chui lại vô bụng mình để mình được sống cuộc sống như xưa. (Ảnh: Internet) Ngoài ra, một điều khiến mình cảm thấy suy sụp hơn nữa chính là những lời nói hoặc nhận xét vu vơ nhưng mang tính sát thương cao của một số người về mình và cách chăm con của mình. Kiểu như “Bụng to thế kia mà sao sinh con bé vậy”. Không những thế quan điểm chăm sóc Erin của mình với mẹ đẻ, má chồng và cả chồng cũng mâu thuẫn với nhau chan chát. Mình thì đọc nhiều nên những gì mình chuẩn bị cho lần đầu làm mẹ toàn là kiến thức từ sách vở và các website uy tín. Mẹ đẻ và má chồng thì tin vào những kinh nghiệm dân gian và từ chính kinh nghiệm của các mẹ, có cái còn hợp thời nhưng có nhiều cái không. Ông xã mình thì “em làm sao kinh nghiệm bằng mẹ với má”. Sống trong cảnh một mình chống lại cả thế giới khiến mình thấy lạc lõng lắm. Cuối cùng, việc không còn là mình của ngày xưa khiến mình sụp luôn. Trước khi sinh Erin, mình là một người năng động, mê công việc, thích tụ tập bạn bè nhưng cũng thỉnh thoảng dành ít thời gian để ở một mình suy nghĩ về cuộc sống. Vậy mà giờ thì sao, ôm con ru rú ở nhà và mọi hoạt động đều liên quan đến con. Những lúc có thể ở một mình thì lại lo làm sao ngủ cho sâu để dậy có sức “vật lộn” với ẻm. Lúc ấy mình thấy kiểu như cuộc đời của mình từ đây chấm hết. Biểu hiện Trong suốt hơn một tháng kinh hoàng đó, mình đã cư xử như người mất trí. Mình có thể khóc vì những lý do tào lao nhất. Ví dụ như ông xã đi làm về trễ hơn bình thường một tiếng là mình cũng nước mắt ngắn dài. Rồi lúc nào mình cũng thấy tủi thân, buồn bã chán nản và tệ nhất là đã có nhiều lần mình chỉ muốn biến mất. Có ai bị chê mập hoặc không biết chăm con mà tâm an yên được cơ chứ. Người nói chỉ biết nói cho có chuyện chứ người nghe thì tổn thương sâu sắc. Bình thường mình cũng thuộc dạng lì lợm lắm nhưng lúc ấy mới sinh, tâm hồn mình bỗng mong manh dễ vỡ như pha lê thuỷ tinh vậy. Ahihihi. Giấc ngủ của mình cũng bị rối loạn. Lúc buồn ngủ thì mình không tài nào ngủ được. Hoặc ngủ được xíu thì nằm mơ thấy Erin khóc hoặc bị rơi từ trên cũi xuống và sau đó là tỉnh luôn. Lúc tỉnh thì lại chăm con hoặc hút sữa. Thiếu ngủ kinh khủng lắm mọi người ơi. Nó làm cơ thể mình rã rời và đầu óc thì căng như dây đàn để hơi tí là mình phát cáu nếu ông xã ổng làm gì mình thấy không ưng cái bụng. Cách giải quyết Đọc tới đây mọi người sẽ thắc mắc sao mình ra như vậy? Nói thật là mình cũng không biết nên mình sẽ đổ thừa cho mấy bạn hormone nha. Vậy mình đã làm gì để không bị chứng trầm cảm hành hạ? Mình cho rằng do mình chỉ là dạng nhẹ nên sau rất nhiều lần nói chuyện, giãi bày tâm sự, than lên than xuống cùng ông xã thì mình dần dần thấy khá hơn. May mắn cho mình là ông xã tâm lý nên cũng không thấy phiền dù bao lần mình nổi điên vô cớ với ổng. Vào những ngày đặc biệt như Valentine hay 8/3 thì ông xã sẽ thay mình coi Erin nguyên một đêm, ổng nói coi như đó là quà của ổng. Mà thiệt, với mình đó là món quà mình muốn nhận được nhất. Mình không mong mỏi gì chocolate hay hoa hồng, chỉ mong có một giấc ngủ kéo dài vài tiếng không mộng mị, không giật mình vì lo con có vấn đề. Ngoài ra, lúc ấy cơ thể bắt đầu nhiều sữa nên mình cũng giảm số lần hút sữa vào ban đêm để có thể ngủ được nhiều hơn. Sau một tháng ở cữ, hai vợ chồng mình thỉnh thoảng nhờ ngoại trông Erin để đi hẹn hò. Đây là cách để mình xả stress và cũng là để hâm nóng tình cảm vợ chồng. Mình còn nhớ tháng 3 năm nay, ông xã và mình đã cùng xem bộ film “Be with you” mà Son Ye Jin đóng cặp cùng So Ji Sub. Những giây phút đầu của bộ film đã làm mình xúc động cộng với bao nhiêu căng thẳng bữa giờ nên mình khóc thút thít trong rạp film cho đến phút cuối. Mình cảm thấy may mắn khi được xem bộ film này vì nó như là một lời cảnh tỉnh, khiến mình suy nghĩ về gia đình nhỏ mới hình thành của mình rất nhiều và mình tự nhủ mình phải mạnh mẽ lên. (Ảnh: Internet) Trước khi Erin ra đời, mình cũng đăng ký dịch vụ chăm sóc mẹ và bé. Lúc đầu mình chỉ đơn giản là muốn được giảm eo sau sinh thôi nhưng ai dè hiệu ứng tinh thần mà nó mang lại cho mình là cái mình thích hơn cả. Mỗi ngày sẽ có người đến tắm và massage cho Erin. Còn mình thì cũng được xông hơi, massage và đắp mặt nạ các kiểu. Mỗi lần kéo dài khoảng 2 tiếng hoặc hơn, trong 2 tiếng đó mình cũng tranh thủ chợp mắt mặc kệ sự đời. Sau mỗi lần trị liệu, mình cảm thấy cơ thể bớt mệt mỏi và tinh thần phấn chấn lên rất nhiều. Đã vậy, vòng eo của mình cũng giảm xuống đáng kể nên càng thấy vui. Kết Chắc hẳn nhiều người sau khi đọc hết bài viết này của mình sẽ nghĩ “Ủa? Sao kêu trầm cảm đáng sợ mà giờ nghe nhỏ này kể có thấy gì đâu”. Xin thưa, sau hơn 9 tháng kể từ ngày Erin ra đời mình mới thấy tự tin khi nói về khoảng thời gian đó. Rất mong các mẹ trước khi lâm bồn hãy dành thời gian tìm hiểu về chứng trầm cảm sau sinh nhiều hơn chứ đừng bàng quan như mình nhé. Nếu chẳng may bạn rơi vào tình trạng này thì đừng ngần ngại lên tiếng tâm sự với người thân và nhờ sự trợ giúp từ họ. Trầm cảm sau sinh đáng sợ lắm nhưng nếu chúng ta chuẩn bị kiến thức đầy đủ để bảo vệ bản thân thì có thể vượt qua được hết. Cố lên nhé các mẹ! Facebook: https://www.facebook.com/mevung198 Blog: https://mevung.home.blog