Hôm nay, là ngày hai mẹ con mình phải về nội sau gần 2 tháng chơi ở ngoại. Lúc về, nhìn Bà buồn, Cậu thì mếu máo mà mẹ muốn khóc quá con ạ! Phải xa Ông bà, xa Cậu mà mẹ buồn quá. Mẹ biết con gái mẹ cũng buồn, cũng biết. Về nhà con cứ buồn buồn, mẹ gọi video con nói chuyện với dì, bà ngoại và cậu ngay, con nghe tiếng mọi người con cười khanh khách. Cậu không nói được, chỉ à ừ mà con cũng cười giòn tan. Vậy mà chiều các anh chị sang chơi, hỏi chuyện, con lạ hỏi chuyện hồi lâu con mới chịu cười. Hai tháng chơi nhà bà ngoại, hết hàng xóm lại ông bà, cô chú, cậu mợ, các cháu sang chơi. Một ngày cứ thế mà nhanh trôi qua. Hôm nay về nội, ông bà, hai bác bận bán quán không nói chuyện được nhiều. Bố thì đi làm, các bác, anh chị hàng xóm xung quanh thì ai ai cũng bận bán quán, kinh doanh, vì nhà mình gần ngay chợ mà. Hai mẹ con mình lủi thủi cả ngày nay, nói chuyện với nhau chỉ mong cho nhanh đến tối bố về quây quần mâm cơm, tâm sự. Từ đêm nay, không có bà ngoại, cậu ngủ bên cạnh mẹ con mình, ngày sẽ không có ai nói chuyện, chơi cùng mẹ con mình rồi, sẽ rất buồn chán. Cảm giác ngày hôm nay sao mà thật dài, thật buồn. Một người quen náo nhiệt, ồn ào như mẹ thật sự không quen ngay được. Nhưng cũng may, con gái mẹ biết hóng, biết ậm ừ, à à... nói chuyện với mẹ cho mẹ đỡ buồn. Và cũng may có diễn đàn của MamiBuy, có mạng, có laptop để mẹ có thể tâm sự, nói chuyện với các mẹ khác, vừa lấp khoảng thời gian một mình ở nhà buồn chán, lại học hỏi được nhiều kinh nghiệm chăm sóc con rất hay, bổ ích. Giờ thì ngủ thôi, cả ngày dọn dẹp đồ đạc, lau chùi mới xong. Giờ tranh thủ viết vài câu nói lên tâm trạng mẹ ngày hôm nay. Ngủ thôi nào!