Ngoài cây thông, bánh khúc cây, thánh ca hay những món quà, còn có một “đặc sản” nữa để em bé của bố mẹ được hưởng một mùa Giáng sinh đầy ý nghĩa. Đó là những câu chuyện chủ đề Giáng sinh hay và cảm động, mà bố mẹ có thể thủ thỉ kể cho con nghe mỗi tối trước khi đi ngủ. Các câu chuyện này còn có cả video kể bằng tiếng Anh và minh họa sinh động để giúp bé học hỏi thêm nữa. Mời bố mẹ và các bé thưởng thức nhé. 1. Sự tích Chúa Jesus giáng sinh – (The Christmas story – Birth of Jesus Christ). Câu chuyện giúp con hiểu về sự tích Chúa Jesus ra đời, và vì sao mọi người mừng lễ Giáng sinh trên khắp thế giới. Hơn 2000 năm trước, ở một thị trấn nhỏ tên là Nazareth, có một cô gái trẻ tên là Mary. Cô sắp kết hôn với một người đàn ông rất tốt bụng tên là Joseph. Một chuyện rất kỳ diệu đã xảy ra vào một đêm nọ. Mary đang ngủ thì bị một quầng sáng chói chang đánh thức dậy. Một vị Thiên thần hiện ra trước mắt nàng và nói: “Ta là Thiên thần Gabriel phụng sự Chúa trời. Đừng sợ nhé Mary. Đức Chúa trời yêu thương con rất nhiều. Ngài đã phái ta xuống đây để báo với con rằng, không lâu nữa con sẽ sinh một người con trai. Hãy gọi nó là Jesus. Nó sẽ là một người vĩ đại, bởi đó là Con trai của Chúa.” Mary cúi đầu: “Con xin vâng lệnh phụng sự Chúa Trời.” Thiên thần Gabriel gật đầu và biến mất. Một thời gian sau, quân đội La Mã tiến vào Nazareth và tuyên bố quyền cai trị của mình với nơi đây. Tướng quân La Mã nói với người dân rằng: “Hãy nghe đây. Hoàng đế La Mã Caesar Augustus yêu cầu tất cả các ngươi phải nộp thuế cho ngài, và phải đăng ký nhân khẩu.” Joseph – chồng của Mary sẽ phải đóng tiền thuế ở thành Bethlehem – cách Nazareth khoảng 65 dặm. Vậy nên hai vợ chồng bèn lên đường tới đó. Mary lúc này đã sắp đến ngày sinh em bé, nàng mang chiếc bụng rất to ngồi trên lưng lừa, còn Joseph đi bộ. Chuyến đi kéo dài rất nhiều ngày vì họ phải đi rất chậm. Và khi họ tới nơi, tất cả các nhà trọ đều đã đông kín khách. Không còn nơi nào cho họ nghỉ lại cả. Joseph đi khắp nơi, gõ cửa từng nhà, tìm kiếm một chỗ ấm cúng và an toàn, thế nhưng chẳng có kết quả gì. Mary rất mệt mỏi, nhưng nàng tin tưởng rằng Đức Chúa Trời sẽ đoái thương đến họ. Cuối cùng, một chủ trọ đã cho phép họ được nghỉ trong khu chuồng gia súc. Joseph thu xếp cho Mary nằm nghỉ trên một đống cỏ khô. Và đêm đó, một ngôi sao cực kỳ lớn tỏa sáng lung linh trên trời cao. Mary chuyển dạ và sinh một em bé. Quả thật đó là một bé trai, và đúng theo lời Thiên thần Gabriel dặn, nàng gọi con là Jesus. Vì không có nôi nên họ đặt em bé nằm trên một cái máng lừa phủ cỏ khô. Trong lúc đó ở một nơi khác, ba người chăn cừu đang trông coi đàn cừu của mình. Bỗng nhiên một Thiên thần xuất hiện trước mắt họ và thông báo: “Ta có tin tốt lành cho các ngươi đây. Một Đấng cứu thế đã ra đời. Người sẽ cứu các ngươi khỏi mọi khó khăn đau khổ.” “Thật vậy ư? Đấng cứu thế là ai? Chúng con có thể gặp Người không? Người ở đâu?” Thiên thần chỉ lối cho họ tìm đến Đấng cứu thế bằng cách đi theo ngôi sao rực sáng trên trời. Những người chăn cừu vô cùng phấn khởi, họ lập tức lên đường. Và cuối cùng họ tìm thấy em bé Jesus đang ngủ trong máng lừa, đúng như lời Thiên thần đã nói. Ngay lập tức họ loan báo tin tức tốt lành này. Và tất cả người dân xung quanh đều vô cùng vui mừng hạnh phúc. Và hàng năm, cứ đến đêm ngày 24 tháng 12, người dân trên thế giới lại tổ chức lễ Giáng sinh để nhớ về sự kiện này – sự ra đời của Jesus – Con trai Đức Chúa Trời. 2. Chú tuần lộc mũi đỏ Rudolph (Rudolph the red-nose Reindeer) Qua câu chuyện này, bé hiểu được rằng không phải ngoại hình khác biệt, mà những đức tính tốt đẹp và sự nỗ lực mới khiến ta thành công và được yêu mến. Ở vùng Bắc Cực xa xôi, trong làng của ông già Noel, có một đàn tuần lộc. Hàng năm, đến ngày trước Giáng Sinh, ông già Noel sẽ chọn ra tám anh tuần lộc khỏe mạnh, dũng cảm và tốt nhất để kéo chiếc xe tuyết, giúp ông già Noel chở quà đến cho các em bé trên toàn thế giới. Một năm nọ, có một chú tuần lộc nhỏ tên là Rudolph. Dù được bố mẹ thương yêu, nhưng mọi người trong làng và tất cả những chú tuần lộc khác đều trêu chọc Rudolph vì chú có một cái mũi thật kỳ lạ! Cái mũi rất to, lại vừa đỏ và còn chiếu sáng như một quả bóng giáng sinh gắn trước mặt Rudolph vậy. Mọi người trêu chọc gọi chú là Rudolph Mũi Đỏ, làm chú buồn lắm. Năm ấy trước lễ Giáng sinh, Ông già Noel đã chọn được đội tuần lộc của mình. Đó là các chú Dasher và Dancer, Prancer và Vixen, Comet và Cupid, Donder và Blitzen. Các chú vô cùng khỏe mạnh và dũng cảm, để có thể đi khắp thế giới trong suốt một đêm đông dài lạnh lẽo, vượt qua nhiều núi cao, biển rộng để đến được tất cả mọi nhà có trẻ em. Khi chọn các anh tuần lộc, ông già Noel cũng để ý thấy chiếc mũi đỏ sáng lấp lánh của Rudolph. Rudolph nói với ông già Noel rằng chú cũng muốn được kéo xe tuyết khi lớn lên. Mọi người ồ cười và nói với Rudolph rằng với cái mũi đỏ dị thường của cậu thì các em bé sẽ sợ chạy mất. Ông già Noel thì nói với Rudolph là phải đợi chú lớn hơn đã. Đêm đó, chỉ còn khoảng một tiếng trước giờ xuất hành, một cơn bão ập đến. Gió lạnh thổi rất mạnh, trời tối đen mịt mờ sương tuyết. Ông già Noel lo lắng không biết làm sao có thể đi đưa qua kịp với thời tiết xấu như thế. Rồi ông chợt nhớ tới Rudolph với chiếc mũi sáng. Ông đến gặp Rudolph và hỏi: “Rudolph, cháu có đủ khỏe mạnh và dũng cảm để dẫn đầu xe tuyết của ta không?”. Rudolph trả lời: “Cháu rất sẵn sàng.” Ông già Noel nói rằng với chiếc mũi đỏ và sáng của Rudolph, các anh tuần lộc có thể nhìn theo đó để đi trong sương mù và bão để vượt qua núi và đại dương. Thế là đêm đó Rudolph dẫn đầu đoàn xe kéo soi đường cho mọi người với chiếc mũi đỏ và sáng của mình, vượt qua tuyết để đưa quà Giáng Sinh cho tất cả các em bé ngoan trên thế giới. Về tới làng, mọi người ra đón đoàn xe kéo và vui mừng vì tất cả đều an toàn. Công việc hoàn thành tốt đẹp có công đóng góp rất lớn của Rudolph Mũi Đỏ. Mọi người đều vô cùng cảm phục và yêu mến Rudolph dũng cảm, không ai còn trêu chọc chú nữa. Ông già Noel trao tặng chú một huân chương danh dự. Từ đó tên Rudolph đi vào lịch sử, là chú tuần lộc nhỏ tuổi và dũng cảm nhất làng của ông gia Noel. 3. Cô bé bán diêm (The little match girl) Câu chuyện khơi dậy sự đồng cảm và lòng trắc ẩn của con với những người gặp cảnh khó khăn, để con biết chia sẻ với những số phận kém may mắn hơn mình Trong đêm Giáng sinh tuyết phủ trắng xóa, có một cô bé bán diêm cúi đầu bước đi trên đường phố. Toàn thân cô bé run rẩy vì bộ quần áo mặc trên người vừa mỏng lại vừa rách nát. Đôi dép cũng quá rộng so với đôi chân nhỏ xíu của cô. Cô chưa bán được một bao diêm nào cả. Đột nhiên một chiếc xe phi như bay đến, làm cô bé hoảng sợ nhảy tránh. Một chiếc dép văng mất, còn chiếc dép kia cũng bị một cậu bé tinh nghịch giật lấy rồi chạy mất. Với đôi chân trần, cô bé càng lạnh hơn bao giờ hết. Cô đi đến một bức tường và ngồi thu mình lại, nhưng chẳng có ích gì. “Giá như có chút lửa để sưởi thì tốt biết bao.” Cô bé thầm nghĩ. Cô không dám lấy diêm ra quẹt, vì diêm là để bán, nếu dám dùng mà không có tiền mang về thì sẽ bị bố đánh. Thế nhưng trời lạnh quá, cô bé không chịu nổi, sau một hồi đắn đo bèn lấy ra một que, quẹt cháy. Ngọn lửa nhỏ xíu vụt sáng trong đêm, cô bé cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều, cô mơ màng cảm thấy dường như mình đang ngồi bên một chiếc lò sưởi đang tí tách reo vui. Đột nhiên, lò sưởi biến mất, thì ra que diêm đã cháy hết. Vừa lạnh vừa hụt hẫng, cô vội vàng quẹt que diêm thứ hai. Ánh lửa lại bùng lên ấm áp. Bức tường cô đang ngồi cạnh dường như trở nên trong suốt. Cô bé có thể nhìn thấy bên trong nhà, đó là một phòng ăn với bàn tiệc Giáng sinh thịnh soạn. Bỗng nhiên con gà quay ngon lành bày trên bàn lại nhảy xuống chạy thẳng ra chỗ cô bé ngồi. Đúng lúc này, que diêm tắt lịm. Cả bàn tiệc và con gà quay biến mất. Cô bé vội vàng quẹt thêm một que diêm nữa. Lần này hiện ra trước mắt cô là một cây thông Noel tuyệt đẹp. Cô bé không kìm chế được, vội vươn hai tay ra để chạm vào cây thông. Que diêm rơi xuống đất, và ánh lửa lại vụt tắt. Cô bé buông tiếng thở dài. Trời mỗi lúc một rét hơn, cô bé cứ ngồi co ro quẹt hết que diêm này đến que diêm khác. Bỗng nhiên trong ánh lửa bập bùng, hiện ra hình ảnh người bà hiền từ của cô, dù bà đã mất từ rất lâu rồi. “Bà ơi, cháu nhớ bà lắm, bà đừng biến mất, xin bà hãy đưa cháu đi cùng.” Cô yếu ớt cầu xin. Người bà dịu dàng ôm cô vào lòng, rồi hai bà cháu cùng bay về phía Thiên đàng đẹp đẽ. Ngày hôm sau, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi trên người cô bé. Cô đã qua đời, thân hình nhỏ bé cuộn tròn đã lạnh cứng, bàn tay vẫn nắm chặt que diêm đã tắt, và trên đôi môi cô nở nụ cười rạng rỡ hạnh phúc. Chúc các bố mẹ và các con sẽ có một mùa Giáng sinh ý nghĩa bên nhau với những câu chuyện tuyệt hay này nhé!