Tôi vẫn nhớ in ngày ấy Ngày Đô đi ánh mắt Ngoại buồn hiu Dõi theo Đô trên chuyến xe chiều Ngoại vẫn đứng đó nhìn Đô không nỡ Nhưng Ngoại ơi! Đô phải đi rồi Rồi cứ thế chuyến xe ấy mãi khuất dần Ngoại quay về nhìn lại căn phòng ấy Nay vắng tanh, thiếu tiếng cười trẻ nhỏ Rồi ngoại nhớ những ngày Đô bên ngoại Sao bây giờ lại trống vắng thế này! Rồi ngày qua ngày Ngoại vẫn cứ buồn thế Đô vào Đà Nẵng đã bao ngày Những Ngoại vẫn không thể quên Tiếng cười Đô cứ văng vẳng bên tai Có những đêm một mình Ngoại chợt nghĩ Rồi Ngoại khóc một mình trong lặng im Ngoại chỉ biết giấu nỗi nhớ vào tim Nhưng Đô à! Đô hãy nhớ:" Ngoại yêu Đô đến nhường nào! " Mẹ mong con mau ăn chóng lớn Rồi một ngày mẹ dẫn Đô về thăm Ngoại Rồi con sẽ thấy quê ngoại vui đến thế nào Ngoại ơi! Ngoại chờ Đô nhé ! Đô sắp được về với ngoại rồi .