Con chào ông già Noel, Con tên là An An ở nhà mọi người gọi là Cốm, năm nay con 4 tuổi, con học lớp B4 trường mầm non Quang Trung. Tháng 6 vừa rồi cả nhà con vui mừng đón chào 1 thành viên mới là em Bơ- người mà con vẫn nghe bố mẹ nhắc từ rất lâu sẽ là em gái của con . Lần đầu tiên gặp em trong bệnh viện con vô cùng vui sướng, sao mà em bé xíu, cái má tròn như bánh bao, em đang ngủ say cạnh mẹ. Thế là con được làm chị rồi, con nghĩ sẽ khoe với các bạn trong lớp. Híhí. Nhưng rồi con nhanh chóng nhận ra : bố mẹ không còn thương con như trước nữa. Mẹ luôn bắt con nói nhỏ, hay gắt gỏng với con, không cho con hát cho mẹ nghe nữa, không còn bế con, ôm con khi ngủ nữa, mẹ bảo con phải ra ngủ với bố. Ôi chao! Bố thì khủng khiếp hơn : làm gì bố cũng bảo tốc độ lên con, đánh răng, ăn sáng, mặc quần áo...phải tốc độ. Tối ngủ thì bố toàn kéo hết chăn của con. Con quyết định phải nói chuyện nghiêm túc với bố mẹ về vấn đề này . Thế là khi bố mẹ nghe con bảo : bố mẹ không còn thương con nữa, chỉ thương em thôi, mẹ ôm con vào lòng và nói rất nhiều, rất nhiều. Con không nhớ hết chỉ biết mẹ xin lỗi con vì không thể quan tâm con như trước bởi sẽ có em Bơ thay mẹ quan tâm và yêu thương con, mẹ bảo con hãy giúp mẹ chăm em nhé bởi mình mẹ không thể làm được. Nếu mẹ mệt thì mẹ sẽ nhanh già. Hu hu, con không muốn mẹ già đâu. Vậy nên dạo này con thường xuyên giúp mẹ trông em, lấy bỉm cho mẹ, bỏ quần áo bẩn của em vào máy giặt, nói nhỏ khi em ngủ. Tối tối tự động chui vào lòng bố ngủ, sáng bố gọi là dậy ngay... Noel này mẹ đã hứa sẽ mua quà cho con rồi nên con viết thư này xin ông già noel quà cho em con ạ. Em con ngoan lắm, suốt ngày ngủ, ngủ dậy là ti mẹ hoặc chơi với con. Em không quấy khóc đâu ạ. Con cảm ơn ông trước nha!