Con chào ông già Noel, con là Khoai đây ạ. Năm nay là năm đầu tiên con được đón Noel cùng cả nhà, con vui ơi là vui! Con là Khoai, nhưng bố mẹ con hay gọi con là “Khoai thối” ấy ông ạ. Chắc bố mẹ nghĩ là thêm chữ “thối” vào thành “Khoai thối” thì nghe dễ thương hơn, chứ không phải do con hay ị thối đâu ông nhỉ? Bây giờ con đã được hơn 10 tháng rồi. Hiện tại thì con đang nhẹ cân hơn các bạn cùng tuổi một xíu, nhưng mẹ con bảo là không sao cả, vì con khá là cao, cao hơn chuẩn gì gì ấy, và quan trọng là con rất vui vẻ, hay cười và đáng yêu nữa. Để con kể cho ông nghe mấy chuyện hay ho này nhé! Cách đây vài hôm, con bắt đầu tập đứng ông ạ. Con chỉ tự nhiên đứng lên thử xem có gì mới mẻ không, không ngờ mẹ con lại hết sức mừng rỡ rồi liên tục hò reo “hoan hô hoan hô” làm con vui quá. Thế là từ hôm đó đến giờ con suốt ngày đứng lên ngồi xuống để cho mẹ cười. Hiện giờ thì con đứng được lâu nhất là tầm 20 giây gì đó ạ, xong con mỏi chân quá thì con lại sà vào lòng mẹ để được mẹ ôm ôm yêu yêu cưng nựng cơ! À, ngoài trò tập đứng ra thì con cũng mới biết thêm trò leo trèo nữa ạ. Con thích nhất là trèo từ ghế ăn dặm lên bàn ăn của cả nhà, vui ơi là vui ấy! Thế nhưng mà không hiểu sao bố mẹ con lại không thích cho con chơi trò này, cứ kéo con ngồi lại xuống ghế, rồi sau đó còn thắt cái dây vòng quanh bụng con lại để con không trèo lên bàn được nữa. Mất cả vui luôn ông ạ! Mà dạo này con mọc 4 cái răng cửa một lúc cơ. Thỉnh thoảng con thấy đau nên bực mình khóc lóc một tẹo chứ không phải con ăn vạ mè nheo đâu ông nhé! Mỗi lúc như thế, mẹ con thường mở nhạc cho con nghe, trong đó con thích nhất là bài My heart will go on ạ. Chỉ cần nghe thấy nhạc dạo du dương của bài này là con thấy nhẹ nhõm cả người luôn, không muốn khóc nữa, kỳ diệu ghê! Mẹ con bảo là con cảm thụ âm nhạc tốt, toàn thích những bài có giai điệu đẹp. Bố con cũng bảo là sau này con lớn sẽ cho con đi học đàn, thích ghê! Con mong nhanh lớn quá đi! Trong một ngày thì có vài lúc con thường cảm thấy vui hơn bình thường ông ạ. Chẳng hạn như lúc đi tắm, con thích ngồi trong chậu đập tay cho nước bắn tung tóe lên, rồi nghịch bọt xà phòng nữa. Hoặc mỗi buổi sáng mẹ địu con đi chơi, con được nhìn thấy bao nhiêu điều mới mẻ thú vị, rồi ai gặp con cũng khen con có cái má lúm đồng tiền dễ thương cả. Hoặc lúc con mới ngủ trưa dậy, mẹ con hay thơm má con, nói chuyện linh tinh với con rồi sau đó hai mẹ con cùng chơi trò vỗ tay, chơi trò chỉ tay vào các con vật, đồ vật trong sách. Hoặc lúc buổi tối trước khi đi ngủ là lúc con vui cực kỳ, vì khi đó con thường được ngồi chơi với cả bố cả mẹ. Có hôm bố con trùm chăn lên cho tối mù mịt rồi lại mở ra ú òa liên tục, làm con buồn cười lắm ấy; có hôm thì mẹ con lại đọc truyện tranh cho con nghe hoặc hát ru con ngủ nữa. Con yêu bố mẹ lắm ông ạ! Mẹ con cũng bảo rằng con là một em bé ngoan nữa cơ. Ví dụ nhé, dạo này trời rất lạnh, khi ra đường mẹ thường cho con đi tất, đội mũ, đeo khẩu trang kín mít để tránh gió. Tuy mặc thế hơi khó chịu một tẹo nhưng con không tháo đồ ra vứt đi như nhiều bạn khác đâu, thế là rất ngoan phải không ông? Con còn ăn ngủ khá là đúng giờ, buổi đêm không quấy khóc tí nào để tránh làm bố mẹ mệt ạ. Đấy, ông già Noel ơi, con là em bé Khoai vui vẻ, ngoan ngoãn của bố mẹ đấy ạ. Noel này ông đừng quên gửi quà cho con đấy nhé! Con hứa sẽ ngày càng đáng yêu hơn! Con chào tạm biệt ông ạ! Ký tên, Khoai thối