Ông già noen ơi, con tên Đoàn Nhật Minh con được 9 tháng 10 ngày tuổi đây là giáng sinh đầu đời ời của con đấy ạ. Con suốt ngày bám mẹ. Con cũng hay ốm nữa nhưng được cái cho dù có ốm nặng con vẫn hay tươi cười. Ở nhà còn có chị của con nữa chị học lớp 1 rồi chị thích đồ chơi lắm nhất là búp bê. Chị ở nhà thương và nhường nhịn con lắm. Con lười ăn nhất con ko chịu ăn gì cả chỉ ti mẹ.Mỗi lần ăn lại khóc.Con hư lắm đúng ko ông.Con rất thích đồ chơi. Bố ít mua lắm toàn mẹ mua cho con. Con chỉ mong có 1 mùa giáng sinh đầu đời này của con thật í nghĩa. Ở nhà tuy con còn bé mà đã hay bắt nạt chị của con rồi nhung chị thương con lắm ko mắng đánh con.con nhớ khi con ra đời con là niềm hạnh phúc của cả nhà ai cũng mong ngóng ngày được gặp con và niềm hạnh phúc ấy nhân lên khi bác sỹ thông báo con khỏe mạnh tròn trịa 5kg bố mẹ và cả chị của con vỡ òa vui mừng trong hạnh phúc. Ngày nào chị cũng vào thăm con cũng chỉ có 1 câu hỏi e mở mắt chưa mẹ vì ngày nào vào cũng thây e nhắm mắt ngủ từ ngày có thêm e chị cũng thiẹt thoi nhiều đôi lúc cũng khóc nói bố mẹ ko thương con chỉ thương mỗi e là bố mẹ lại thương chị nhiều hơn nhưng ko vì vậy mà chị lại ko thương e đổi lại chị rất thương e năm nay chị lại rất ngoan và học lớp 1 cũng rất giỏi. Chị cứ hỏi mẹ năm nay ông già nôen có tặng quà cho con ko mẹ.mẹ nói con cứ ngoan và học giỏi ông già noen sẽ tặng quà cho 2 chị e.năm nay cháu ngoan đúng ko ông già noen. Mẹ con là người ko giỏi viết những lời hay mẹ ko được học nhiều nhưng từng lời mẹ con nói là thật lòng mẹ yêu 2 chị e nhất