Ngày tết dương lịch năm ngoái đang là ngày tổ chức lễ cưới của mình và chồng. Cái ngày mà bản thân phải khóc hết bao nhiêu là nước mắt, tủi hờn. Lúc chồng mình đưa đi trang điểm về, người làng thấy họ nói xì xào, mình không biết xấu hổ là gì, về nhà chồng rồi còn mặc váy cưới, còn vẽ chuyện, cắt bánh, uống rượu mừng. Gạt bỏ ngoài tai tất cả, vẫn cười coi như không nghe những lời khó nghe đó. Mọi người con gái về nhà chồng đều được người thân, họ hàng đưa về, hay ít ra được chụp chung với bố mẹ, anh chị em trong nhà một tấm ảnh kỉ niệm. Nhưng mình chẳng có gì cả, cũng may anh chồng tạo bất ngờ bằng việc gọi 2 người bạn thân nhất đến bên cạnh lúc buồn nhất. Để mình không tủi thân, cực chồng còn xin bố mẹ tổ chức cưới với đầy đủ hoa, bánh cưới, rượu vang, sân khấu. Đẹp, đầy đủ thật, nhưng trong lòng nghẹn, buồn lắm, vui sao nổi. Người ta tổ chức có họ hàng 2 bên chứng kiến, chúc phúc. Còn mình, nhìn ngược nhìn xuôi chỉ toàn bạn bè, họ hàng nhà chồng. Nước mắt lúc ấy ngăn, kiềm chế không để rơi, đau biết mấy. Giờ nghĩ lại thấy tầm này năm ngoái là khoảng thời gian buồn chán, muốn quên nhất. May mà cũng vượt qua, có chồng luôn bên cạnh động viên, an ủi. Mới đó đã một năm rồi, mọi chuyện không tốt đẹp nó cũng đã qua. Giờ mình vô cùng hạnh phúc, vui vẻ, vì ben cạnh không chỉ có chồng thương yêu, mà còn có Bố mẹ chồng quan tâm, và một cô con gái đáng yêu. Với mình như vậy là quá đủ, vuiii lắm rồi. Chuyện buồn đã qua, mỗi khi một mốc thời gian nào chạm mốc cũng có chút nhớ lại,nghĩ về, nhưng quá khứ đã qua vẫn mãi là quá khứ. Cái cần hướng đến, sống vì nó vẫn là hiện tại. Với mình hiện tại như bây giờ là đủ rồi. Lúc nào cũng luôn vui vẻ, lạc quan, yêu đời như giây phút mặc chiếc áo cô dâu này nhé! Cái giây phút mà cho dù có bao nhiêu ánh mắt khó chịu, lời nói khó nghe nhắm vào, nhưng ta vẫn cứ hồn nhiên, bơ đi để vui vẻ được, hehe. Chúc mừng năm mới 2019! Chúc mừng một năm ngày tổ chức Cưới của chính mình!