Khi mẹ nhìn thấy hai vạch đỏ ấy hiện lên trên chiếc que thử thai nhỏ xíu ấy, mẹ đã hiểu rằng mẹ sắp bắt đầu một thiên chức mới: “Làm mẹ” Bố mẹ quyết định về cùng một nhà sau vài năm qua lại tìm hiểu nhau. Như bao cặp đôi khác, bố mẹ cũng “mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ”. Ngôi nhà thì bố mẹ đã được ông bà giúp đỡ rồi, còn những đứa trẻ thì lúc đó vẫn là câu chuyện của thì tương lai. Vào một buổi tối cuối xuân đầu hè, tự nhiên mẹ bị buồn nôn dù lúc đấy mẹ còn chưa đến tháng cơ. Nhưng linh tinh đã mách bảo mẹ rằng không phải mẹ bị trào ngược dạ dày, có một điều gì đó rất khác lạ đang diễn ra trong cơ thể của mẹ. Mười giờ đêm hôm đó, mẹ đòi bố đi mua que thử thai. Bố bảo thôi để mai, muộn rồi. Mẹ là một người phụ nữ cứng đầu! (sau này chắc con sẽ biết điều này đấy!). Mẹ quyết tâm phải mua bằng được thì thôi. Mẹ xách xe ra khỏi nhà và mang về hẳn 5 cái que. Mẹ thử ngay lập tức con ạ! Que lên hai vạch nhưng một vạch rất mờ, gần như là không thể nhìn thấy. Bố bảo mẹ, chắc chúng mình chưa gặp con đâu em ạ. Nhưng mẹ vẫn không tin, hôm sau mẹ lại thử lại. Vẫn như thế! Mẹ chụp ảnh lại que thử thai đó rồi nhờ bác đồng nghiệp xem. Bác bảo mẹ có rồi đấy, nhưng con còn bé bỏng quá nên chưa rõ như vậy. Thế là mẹ bắt đầu hồi hộp mong ngóng, ngóng xem có đúng như bác ấy nói là một tuần nữa que sẽ lên rất đậm không. Ấy vậy, mẹ chỉ chờ được đến ngày thứ ba con ạ. Mẹ quá sốt ruột, mẹ không thể chờ đợi thêm được nữa. Mẹ quyết định xin nghỉ làm và đi xét nghiệm Beta HCG. Hai tiếng chờ đợi kết quả xét nghiệm ấy với mẹ dài như hai năm vậy. Mẹ loanh quanh đi ra đi vào, nhìn đồng hồ trên điện thoại chắc cỡ hai phút một lần mất. Cuối cùng, mẹ nhận được kết quả là Beta HCG của mẹ trên 300, mẹ thực sự có thai. Mẹ là là một người phụ nữ mang bầu rồi! Ngay lập tức, mẹ gọi cho bố. Mẹ bảo bố phải đưa mẹ đi khám ngay vì chắc chắn mẹ mang thai rồi đấy. Con chính là kết tinh tình yêu của bố mẹ mà. Mẹ đã mong chờ con bao nhiêu lâu nay. À, còn bố thì chưa được sẵn sàng lắm nên hơi bất ngờ con ạ. Con thông cảm cho bố nhé, bố mẹ đều còn trẻ nên bố vừa vui nhưng cũng vừa ngỡ ngàng khi được lên chức ấy mà. Lần khám đầu tiên, bác sĩ đặt máy siêu âm trên bụng mẹ, chỉ cho mẹ một cái chấm bé xíu và bảo đấy là con. Mẹ thấy mọi thứ thật kì diệu! Con chỉ là một chấm nhỏ xíu trên màn hình đó mà rồi sau này con sẽ là một đứa bé với hình hài đầy đủ, được mẹ ôm ấp yêu thương suốt cuộc đời. Chẳng lời nào có thể tả nổi cảm xúc của mẹ lúc đó. Đó là niềm vui tột cùng khi biết mình mang thai. Đó là sự lo lắng khi mới chỉ thấy phôi thai, chưa thấy tim thai vì phát hiện thai sớm. Đó là sự băn khoăn khi không biết một người vốn lười quan tâm đến bản thân như mẹ sẽ chăm sóc sao cho cả hai mẹ con trong hành trình 9 tháng 10 ngày sắp tới. Đó là hàng ngàn câu hỏi đang bùng nổ trong đầu mẹ. Và cuối cùng, mẹ nhận ra, được làm mẹ là một điều may mắn. Mẹ làm những điều mẹ cho là tốt nhất cho con theo bản năng của mẹ. Mẹ uống vitamin tổng hợp hàng ngày, mẹ uống nhiều nước hơn, mẹ vận động nhẹ nhàng vừa phải, mẹ đọc các tài liệu về mang thai, sinh đẻ, nuôi dưỡng em bé … Dù mẹ trẻ, mẹ còn ít kinh nghiệm, mẹ còn nhiều thiếu sót nhưng với tình yêu mẹ dành cho con, mẹ sẽ cố gắng để hoàn thiện về mọi mặt. Cảm ơn con vì đã đến bên mẹ!