Ngày đầu tiên lúc nào cũng khó khăn. Với mẹ ngày đầu đưa con đi học thật nhiều cảm xúc. Con nước mắt dàn dụa cứ van nài mẹ cho con ở nhà. Mẹ thì phải cố tỏ ra thật mạnh mẽ để không khóc theo con, và cương quyết cho con đi học để con còn lớn lên và trưởng thành. Con không thể ở nhà mãi cùng với mẹ, con phải đến lớp để làm quen với bạn bè, học thêm nhiều điều hay, rồi con sẽ trưởng thành lên bắt đầu từ việc đi học. Ngày đầu đến lớp con khóc nhiều đến nỗi ăn vào là ói ra. Mẹ chỉ ước có thể chạy ngay tới lớp bế con về với mẹ. Nhưng mẹ tự nhủ cái gì ban đầu mà chả khó khăn, rồi con phải tự tìm cách để vượt qua. Ở bên mẹ thì nhõng nhẽo, cái gì cũng gọi mẹ, nhưng đi học con đã tự ngồi xúc cơm ăn, tự đi vệ sinh mặc dù con ăn rất chậm và ít lắm. Con còn quá bé để biết được rằng đi học là hạnh phúc nhất. Cuộc sống bon chen với cơm áo gạo tiền vất vả lắm và ngoài kia còn biết bao nhiêu bạn không được đến trường. Hôm rồi bực quá mẹ bảo con ở nhà thì đi lượm ve chai bán lấy tiền mà ăn. Vậy mà con cũng gật đầu đồng ý để được ở nhà. Tất nhiên mẹ vẫn bắt con đi học. Con ơi, sau này rồi cin cũng phải tự lao động kiếm tiền nuôi sống con và gia đình. Việc đó chẳng dễ dàng chút nào đâu con yêu. Rồi sau này nữa con sẽ gặp rất nhiều lần đầu tiên nữa. Phải mạnh mẽ lên nha con yêu.