Phim Hai Phượng của Ngô Thanh Vân hợp tác cùng đạo diễn Lê Văn Kiệt đang gây sốt ở tất cả các phòng vé trên toàn quốc. Có rất nhiều nhận định của giới chuyên môn về bộ phim: các pha hành động đẹp mắt, võ thuật đỉnh cao, diễn xuất vượt trội,… Tất cả các bình luận và đánh giá đều rất ấn tượng. Tuy nhiên dưới góc độ của một bà mẹ bỉm sữa, mình thích “Hai Phượng” bởi vẻ đẹp của tình mẫu tử được chuyền tải qua phim. Mình và một người bạn, cả hai đều là những bà mẹ, ngồi xem phim cùng nhau mà không ít lần rơi nước mắt. “Hai Phượng” nói về nạn bắt cóc trẻ em lấy nội tạng, Ngô Thanh Vân trong vai một bà mẹ có con bị bắt cóc, điên cuồng theo dấu bọn bắt cóc để tìm con. Một cốt truyện khá đơn giản, xuất hiện khá nhiều trong nền điện ảnh của các nước phát triển như Hàn, Mỹ,…Nhưng với diễn xuất chân thực, rất đời thường, mình thấy Ngô Thanh Vân đã thể hiện rất tốt sự đau đớn của một người mẹ bị cướp mất con. Mẹ và con trong phim "Hai Phượng" Mở đầu phim, giới thiệu nhân vật Hai phượng là một người chuyên đòi nợ thuê trong bối cảnh miền Tây sông nước. Cô từng là một “chị Hai” trong giới giang hồ thời trước, vì mang thai và quyết định sinh con, nên cô đã “dã từ vũ khí” lui về miền Tây ở ẩn. Hình ảnh một hai Phương mang áo bà ba tím, làm tất cả mọi việc không màng nguy hiểm chỉ để kiếm tiền nuôi con, giống như những bà mẹ chúng ta vẫn thường thấy trong đời sống hàng ngày. Con gái của hai Phượng là bé Mai do Mai Cát Vi thủ vai, cô bé nhỏ nhắn, xinh xắn, sở hữu nét đẹp không quá đặc sắc nhưng rất điện ảnh. Theo mình thấy, con đã thể hiện khá tròn vai một cô bé cá tính, và mạnh mẽ, nhưng rất yêu thương mẹ. Con không muốn mẹ mình phải làm công việc mọi người khinh thường mà còn nguy hiểm đến tính mạng. Con chấp nhận nghỉ học, ở nhà phụ mẹ nuôi bè cá để mẹ không phải đi đòi nợ mướn, bị người ta tìm đánh, bị người ta khinh thường. Câu nói của bé Mai “Con không muốn sống bằng tiền siết nợ” đã khiến bà mẹ Hai Phượng lạnh lùng, dữ dằn hàng ngày quyết định đi cầm đôi bông tai di vật của ba, để kiếm vốn nuôi bè cá, từ bỏ nghề đòi nợ theo ý muốn của con. Điên cuồng đi tìm con Trong một lần mẹ con Hai Phượng và bé Mai xảy ra tranh cãi, bé Mai đã bỏ ra bờ sông ngồi một mình, và rơi vào tầm ngắm của bọn bắt cóc. Hai Phượng nhìn thấy con gái đang bị hai tên đàn ông bặm trợn lôi đi trước mắt mình, và cô điên cuồng đuổi theo. Mặc cho những cú đánh chí mạng của bọn cản đường, mặc cho những lần té lên bờ xuống ruộng, ánh mắt của cô chỉ hướng về duy nhất một nơi, đó là chiếc xuồng máy nơi con cô đang bị bọn xấu kia hành hạ. Nhìn chiếc xuồng máy khuất dần không tung tích giữa biển nước mênh mông, không chỉ cô mà chắc hẳn những người làm mẹ nếu lỡ rơi vào trường hợp này chắc cũng sẽ quay cuồng, đau đớn, điên đảo vì mất con. Những giây phút cô tuyệt vọng vì mất dấu bọn bắt cóc, không biết con mình đang ra sao, đang ở nơi nào khiến cho người xem không khỏi xúc động. Khi lên công an trình báo về vụ mất tích của con mình, cô vô tình phát hiện ra các manh mối về đường dây buôn bán trẻ em lấy nội tạng. Từ đó cô mới thật sự nhận ra con mình đang rơi vào tình trạng nguy hiểm như thế nào. Một mình cô dấn thân vào nguy hiểm truy tìm dấu vết bọn bắt cóc. Rất nhiều lần cô bị đánh, bị dồn vào đường cùng, bị dìm chết đuối, nhưng với ý chí sắt đá phải cứu con đã giúp cô có sức mạnh phi thường để đứng lên lần nữa và chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Những câu thoại ấn tượng Câu thoại mình ấn tượng nhất là khi Hai Phượng tìm được đến nơi tập kết trẻ em của bọn bắt cóc. Cô xông vào, ánh mắt căm hờn, nhưng chỉ hỏi ngắn gọn “Con tao đâu?”. Câu nói như chất chứa nỗi lòng đau đáu không nguôi của một người mẹ mất con, tao không quan tâm tụi mày là ai, tụi mày làm gì, tao chỉ quan tâm đến con gái tao, tụi mày khôn hồn mà trả con gái lại cho tao, không thì tao liều mạng với tụi mày. Câu nói có ba từ thôi mà khi Hai Phượng nói ra mình thấy chứa đựng rất nhiều nỗi lòng, rất nhiều cảm xúc. Câu thoại tiếp theo là khi Hai Phượng đối đầu với Thanh Sói (chị đại đứng đầu đường dây buôn bán trẻ em) trên tàu lửa. Thanh Sói là một người rất mạnh, dữ tợn, đã đánh bại Hai Phương 1 lần trước đây tại sào huyệt của bọn chúng. Thanh Sói đã ra rất nhiều đòn hiểm và nói với Hai Phượng “Mày đến nhầm chỗ rồi”. Hai Phượng đáp trả “Có thể tao đến nhầm chỗ, nhưng tụi mày chắc chắn đã bắt nhầm con tao rồi”. Câu thoại sắt đá này làm mình nhớ đến bộ phim Taken (Cưỡng đoạt) nổi tiếng. Ông bố cựu điệp viên trong phim cũng có cô con gái bị bắt cóc, ông đã nói qua điện thoại với tụi bắt cóc : “Nếu mày thả con gái tao ngay bây giờ, thì mọi chuyện kết thúc ở đây. Còn nếu không, tao sẽ truy lùng mày, tao sẽ tìm ra mày và tao sẽ giết mày”. Ở đâu cũng vậy, dù Việt Nam hay nước ngoài, ba mẹ sẽ làm tất cả để bảo vệ con cái của mình. Dù bộ phim còn một vài điều chưa thật vẹn toàn, nhưng Hai Phượng là một bộ phim rất đáng xem. Riêng mình rất ngưỡng mộ chị Ngô Thanh Vân vì niềm đam mê với điện ảnh, sự cống hiến không mệt mỏi của chị cho nền điện ảnh nước nhà. Mình hy vọng phim Hai Phượng sẽ đạt doanh thu cao để đền đáp xứng đáng với công sức và tâm huyết của cả đoàn làm phim.