Con gái: ( nhõng nhẽo ) mẹ ơi! Mẹ kể chuyện cho con nghe đi! Mẹ: con lớn và biết đọc rồi con tự đọc sách đi. Con gái: lúc mang bầu kiwi mẹ kêu mẹ mệt, khi nào mẹ sinh em mẹ kể. Bây giờ mẹ sinh em và em cũng lớn rồi. Mẹ kể chuyện cho con nghe đi. Mẹ: kể chuyện gì đây? Con gái: chuyện gì cũng được, miễn sao là chuyện mẹ kể. Mẹ: mẹ kể cho các con nghe về tuổi thơ của mẹ nhé! Con gái: yeah! Mẹ kể đi mẹ Con gái nằm bên cạnh mẹ và mẹ bắt đầu kể: Tuổi thơ của mẹ không điện, không ti vi, càng không có smartphone. Cả xóm có mỗi chiếc ti vi trắng đen chạy bằng bình sạc và mẹ chỉ được xem ti vi vào một giờ cố định. Hồi đó cũng không có nhiều chương trình dành cho thiếu nhi hay và sôi động như bây giờ. Mỗi tối sau giờ học mẹ được ông bà cho xem chương trình " Những bông hoa nhỏ" với những bài nhạc thiếu nhi, những bộ phim hoạt hình " Hãy đợi đấy ", " Vua sư tử",.... Những hôm nào có bộ phim Tây du kí ông ngoại thường đưa ti vi ra ngoài sân để bà con trong xóm cùng tới xem. Trẻ con bọn mẹ được ưu tiên ngồi ở trước. Tuổi thơ của mẹ là những buổi trưa nắng trốn ngủ trưa đi chơi cùng các bạn trong xóm, giấu ông bà hái trộm xoài, ổi, cóc cùng nhau chơi ô ăn quan, chơi nhảy lò cò, nhảy dây, chơi cá sấu lên bờ,.... Có khi bị phát hiện đứa nào đứa nấy mặt tái mét cắt không ra máu rồi đứa này đổ lỗi cho đứa kia nhưng vẫn thấy vui và hạnh phúc. Ngày ấy dòng sông bên cạnh nhà ngoại nước trong veo có thể nhìn thấy đàn cá bơi lội, thậm chí tắm gội vẫn được. Tuổi thơ của mẹ là những ngày mưa to, nhà ngoại thấp nước dâng vô sân, vô thềm nhà. Bà cố, và ông bà ngoại thì lo lắng sợ nước vô nhà ướt đồ đạc, không có chỗ ngủ nhưng mẹ và các cậu thì ngược lại - thích lắm. Chạy giỡn dưới nước, tắm trong mưa đem rổ ra vớt cá. Nước rút nhưng vẫn còn vũng nước động sau nhà. Sau mỗi giờ học về mẹ và các cậu đem rổ ra vớt mấy con nòng nọc đem vô nuôi mà cứ ngỡ đó là mấy con cá trê con. Sau chúng lớn, đứt đuôi nhảy mất mới biết đó là nòng nọc. Tuổi thơ của mẹ là những buổi tối trốn ông bà ngoại cùng cậu Ba đi xem gánh hát, xem lô tô, xem phim màn ảnh rộng. Không có tiền mua vé hai chị em chờ người lớn mua vé vô xem xin họ dẫn vô cùng (mỗi vé người lớn được kèm theo 1 trẻ em). Và một ngày chẳng may lúc xem ra về cậu ba bị người ta chen lấn giẫm phải chân chảy máu. Mẹ phải cõng cậu 3 về (hồi đó mẹ còn nhỏ hơn cậu 3) nhưng vẫn cố. Về nhà bị ông bà ngoại cho 1 trận từ đó không dám trốn chỉ khi nào được ông bà dẫn đi hoặc cho phép. Mẹ và các bạn thích nhất là sau khi xem các tuồng cải lương kiếm hiệp. Là hôm sau mẹ cùng đám bạn trong xóm tái hiện lại tuồng đó. Có phân vai, có đạo cụ, nhất là những pha bay đánh kiếm, tụi mẹ cột dây rồi kéo bay đánh kiếm. May mà không có trường hợp đứt dây té dập mông. Tuổi thơ của mẹ không có nhiều đồ chơi, và đồ chơi cũng không đa dạng như tụi con, muốn chơi mẹ và các bạn tự làm lấy để chơi. Tự làm những chiếc chong chóng, những chiếc vòng tay, nững chiếc nhẫn bằng lá dừa; ... làm ra những chiếc bánh, ổ bánh mì để chơi đồ hàng. Tuổi thơ của mẹ là những buổi trưa hè cùng các anh/ chị trong xóm đi mót những gié lúa chín còn sót đem về cho gà ăn, bắt những con ốc bươu, đốt rơm bẫy chuột. Cùng các cậu ra các bầu, hồ kiếm đất sét về nặn những con thú, những chùm quả rồi đem phơi nắng, đốt rơm nung. Theo các cậu đi đào dế về nuôi và đá dế, hè bắt ve, hái lá keo bỏ vô ống cho kêu đôi lúc chúng kêu làm cho ông bà mất ngủ thế là bọn mẹ nghe một " tuồng cải lương ". Tuổi thơ của mẹ được ông ngoại dạy cho nhiều trò chơi mới và hấp dẫn. Mẹ luôn được ông ngoại dạy cho những trò chơi hay và mới lạ. Các cậu được ông làm cho chiếc bàn bi da mini đánh bằng những viên vi, vót cho những cây kê bằng tre; ông mài cho mẹ những miếng mẻ bằng ngói cũ để chơi khù khì. Tuổi thơ của mẹ là những đêm trước trung thu được bà ngoại chặt tre vót làm những chiếc lồng đèn hình ngôi sao, con cá, con thỏ; bánh ú; các cậu được ngoại làm cho những ngọn đuốc. rồi đến đêm trung thu trẻ con ở xóm chợ nhỏ tụ tập lại đi rước đèn, nhận bánh kẹo. Chỉ là một vài cái bánh, cục kẹo nhưng vui. Tuổi thơ của mẹ đắm mình trong những tiếng rao "bánh mì nóng giòn", tiếng leng keng phát ra từ tiếng chuông của người bán cà rem (kem),..thay cho những hàng quán bây giờ. Chỉ cần 100 đồng có ngay 1 ổ bánh mì nóng hổi vừa thổi vừa ăn, hoặc 1 cây cà rem mát lạnh giải nhiệt giữa những ngày hè oi bức. Ngày ấy đường xá thường nhỏ và nhiều bụi, mỗi khi trời mưa toàn là bùn đất, nhưng đổi lại xe cộ ít, chỉ những nhà nào khá giả mới có những chiếc xe máy. Nhà cửa thưa thớt, hàng rào chỉ là những bụi râm bụt chắn bụi. Không khí trong lành, mọi người sống với nhau tình cảm. Mỗi khi có một món ăn ngon thường chia sẻ cùng nhau, đổi cho nhau mớ rau, chục trứng. Không có quạt máy hay máy lạnh mỗi khi trời nóng mẹ và bà ôm gối ra ngồi thềm mắc mùng ngủ. Rồi những đêm trăng sáng mẹ thường ngồi chơi cùng bà cố, xem bà cố đang mành vịt, nghe bà kể chuyện ngày còn trẻ của bà, những câu chuyện cổ tích. Không như các con được ba mẹ chở đến trường mỗi ngày. Ngày đó mẹ và các cậu tự đến trường rồi về. Học 1 buổi buổi còn lại phụ giúp ba mẹ việc nhà mẹ thì ẵm em, nấu cơm, cắt rau cho ngoại nuôi heo; các cậu theo những người lớn trong xóm đạp xe vài cây số chặt củi về nấu. Mẹ còn nhớ có lần bà ngoại mua về cho mẹ một con heo con. mặc dù là của mẹ nhưng mẹ chỉ bỏ công cắt rau thôi. còn cho ăn và nuôi là ngoại. Khi heo lớn xuất chuồng ngoại bán và mua cho mẹ chiếc xe đạp - Đó cũng là lương ngoại trả cho mẹ. Những ngày cận hè trời nắng nóng. Ngoại thường cho mẹ tiền để mua nước uống. Hồi đó chỉ có nước giải khát là sirô đá bào với giá 100 đồng. Mẹ cùng các bạn mỗi đứa 1 húc. Vui ơi là vui Tuổi thơ của mẹ là những buổi nhặt những bẹ cau về cắt lấy miếng mo dùng nắp vung ụp lại rồi vẽ vòng tròn cắt quạt mo, đê quạt không bị cong nhờ ông bà ngoại đặt dưới đít thùng gạo, đít nồi cho thẳng. Dùng bẹ cau cho em ngồi lên. Mẹ và các cậu thay phiên nhau kéo đi. Vậy mà cậu, dì con rất thích. Chơi hoài không chán. Mẹ mãi say sưa đắm mình vào tuổi thơ nhìn lại thấy các con gái ngủ say. (Hôn con gái của mẹ. Hôm nào mẹ sẽ lại tiếp tục kể cho các con nghe về tuổi thơ của mẹ nhé! Chúc các con ngủ ngon.) Đó là một phần trong tuổi thơ của bà mẹ bỉm 8x. Còn tuổi thơ của các mẹ thế nào? Ai cũng có một tuổi thơ được xem là quá khứ, một phần kỷ niệm hay những gì gợi nhớ thương trong tâm hồn. Tuổi thơ của tôi là quãng thời gian vô tư, vô lo êm đềm, hạnh phúc được sống trong tình yêu thương của ba mẹ, được ba mẹ che chở, bảo bọc. Dạy cho những điều hay lẽ phải. Những lúc mệt mỏi, căng thẳng trong công việc, cuộc sống chỉ ao ước có cỗ máy thời gian của Đôremon để được quay về tuổi thơ. Bởi trong cái tuổi vô ưu, vô lo, hồn nhiên ấy, chẳng có so đo tính đếm lợi ích cá nhân, chẳng có được mất. Chẳng có điều gì là quan trọng khiến ta phải suy nghĩ, phải lo lắng...?