Mình lướt Facebook đọc được bài viết này của mẹ Huong Le Mai, cảm thấy rất tâm đắc. Vì mẹ cho phép chia sẻ thoải mái nên muốn share cho các mom cùng đọc để hi vọng các mom sẽ cảm thấy thoải mái hơn với nghĩa vụ làm mẹ nhé! Làm mẹ nghìa là làm mẹ thôi! Là phụ nữ sao bạn cứ thích tự làm khổ mình bằng cách đặt lên vai mình những gánh nặng không phải của mình rồi kiệt sức và hoặc là trầm cảm hoặc là tung hê tất cả khi không gánh được nữa hoặc là cam chịu nhẫn nhục làm tiếp rồi đổ gục dưới những gánh nặng tự mình đặt ra cho mình? Bạn thực sự muốn một cuộc đời như thế thật sao? Con là tất cả. Không, con chưa bao giờ là tất cả, mình đẻ ra con thì làm sao mà con lại là tất cả được? Trước khi có con, ông, bà, bố, mẹ hơi bị to đấy. Mẹ chẳng là tất cả thì con không bao giờ có cơ hội là tất cả, đó là điều phi lý. Mẹ làm tất cả cho con bỏ bê chăm sóc chính mình thì mẹ chết đi bỏ con lại cho ai? Mẹ chăm con chẳng chăm mình lăn ra ốm chẳng còn sức khỏe mà chăm sóc con và trở thành gánh nặng cho cả gia đình thì bỏ con lại cho ai? Mẹ chẳng chăm sóc bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ ra mình, làm tròn bổn phận người con thì bỏ bố mẹ cho ai? Nhờ lấy chồng mới có con, không có chồng thì làm sao có con. Bỏ bê không chăm sóc chồng chỉ chăm chăm đội con lên đầu rồi chồng bỏ mình, con mất bố thì là mình tốt với con hay mình hại con? Vậy nên, mình mới là tất cả. Mình biết cách chăm sóc mình tốt nhất mới có thể chăm sóc mọi người quanh mình tốt nhất. Con chỉ là một phần của cuộc sống mà thôi. Con là tất cả, con làm sao thì mẹ mất tất cả, mẹ chết luôn theo con à? Thế là con mắc tội với mẹ đấy chứ. Làm gì có cái nguyên lý nào như thế? Làm mẹ độc quyền Các mẹ cuồng con, sở hữu con như những nhà độc quyền, đóng dấu bản quyền xung quanh rào đứa trẻ lại, ông bà bảo sang nhà ông bà cũng không cho, bố muốn chăm sóc con cũng không cho, cho con đi học cho có bạn bè cũng không cho. Chỉ có mẹ là yêu con nhất, hiểu con nhất, chăm con tốt nhất dẫn đến con chỉ ở với mẹ và bị lập trình lệch lạc về vai trò, trách nhiệm, quyền hạn của những vị trí khác trong gia đình. Điều này đặt biệt rõ khi mẹ chăm con trai và biến con thành tài sản riêng của mình và dẫn đến xung đột mẹ chồng nàng dâu sau này khi con trai yêu một người phụ nữ khác mình. Em bé này cũng không biết đóng vai trò đàn ông của mình trong gia đình, trong xã hội sau này vì vai trò của người bố khi bé là quá mờ nhạt không giúp em định hình tính cách đàn ông của mình. Người mẹ này vì yêu con mà thực ra là hại cả cuộc đời con. Cậu bé này sẽ lại tiếp tục chọn một hình mẫu người mẹ để yêu mình thay mẹ mình cả cuộc đời. Làm bạn với con Vớ vẩn, bạn bè để ngang hàng phải lứa trèo lên đầu lên cổ mẹ à. Tôi đã chứng kiến rất rất nhiều bà mẹ làm bạn với con nên con thản nhiên ra lệnh cho mẹ từ khi biết nói. Mẹ thì một câu dạ hai câu ạ với con rất là trái đạo lý còn con thì toàn các câu ra lệnh với từ ông bà bố mẹ trở xuống, đến trường cũng thử với các cô nhưng mà mất điện luôn. Mẹ là mẹ, con là con, mẹ là mẹ của con, mẹ không phải bạn bè ngang hàng phải lứa với con. Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con Nói năng với mẹ phải "Thưa mẹ, mẹ gọi gì con ạ." "Con cảm ơn mẹ đưa con đi học ạ." "Con chúc mẹ một ngày vui vẻ ạ." "Con cảm ơn mẹ nấu bữa tối cho con ăn ạ." Con phải dạ thưa với mình và mình làm mẫu bằng việc dạ thưa với bố mẹ mình chứ không phải là dạ thưa với con để làm mẫu các mẹ nhé. Mẹ là cô giáo của con Rất nhiều bà mẹ đi học thêm một vài cái bằng giáo viên, tham gia các khóa học đào tạo giáo viên để về dạy con. Đi làm về rồi là hăm hở kèm cặp con thêm đến 9, 10 giờ đêm online, offline đủ cả khổ cả con và mẹ. Nếu bạn quay lại lịch sử dân tộc Việt, bạn có thấy bà mẹ của bất cứ ông quan, tiến sỹ khoa bảng nào đi học kiến thức để dạy con không? Không, thầy đồ làm việc đó. Mẹ là mẹ. Mẹ dạy con làm người bằng việc bản thân mẹ là hình mẫu sống đúng đạo làm người đã chẳng có mấy ai làm được rồi nói gì đến đi học thêm cái bằng sư phạm để về dạy con. Phải chăm con thì không chuyên tâm việc học. Phải học thì bỏ bê con. Vừa học, vừa làm, vừa nuôi con thì dở dang cả ba trách nhiệm. Việc của mẹ là sống mẫu mực để dạy con sống chuẩn mực từ bé chứ không phải mẹ là cô giáo dạy kiến thức các cấp cho con. Rất nhiều bà mẹ Việt đang trong cảnh đi làm về, tối tối ngồi học bài cùng con đến đêm. Cả nhà cùng kiệt sức hết ngày này sang ngày khác. Làm mẹ chuẩn chỉ, đúng vai trò, chức năng, trách nhiệm đã là vô cùng khó sao lại nhận thêm việc làm giáo viên dạy kiến thức cho con. Mà làm sao dạy được. Giáo viên họ học 3 năm, 4 năm ra trường mới có bằng sư phạm, nghề của họ, họ làm việc họ cần làm. Cấp II, mỗi giáo viên dạy con một môn, làm sao mẹ dạy được tất cả các môn mà hình thành thói quen học sai cho con? Có mẹ thì học, không có mẹ là không học. Học cho mẹ vui chứ có học vì đam mê hay do hiếu học đâu. Thực ra mà nói con bạn cũng ngán tận cổ nhìn bạn cố gắng là một giáo viên, cả ngày nhìn các giáo viên đóng vai của mình rồi mà về mẹ còn cứ đóng vai giáo viên với mình làm gì cơ chứ? Khi bạn đóng vai giáo viên dạy kiến thức, bạn không còn khung giờ nào để làm mẹ nữa cả. Mệt quá rồi còn đâu. Kiệt sức chán chẳng buồn làm mẹ nữa. Cáu thì lại quay ra đánh con. Đánh xong lại ân hận rằng mình không phải là người mẹ tốt và tất cả đều do lỗi của mình. Vậy nên, phụ nữ thời đại mới nhớ kế thừa truyền thống tốt đẹp của đất nước và đừng làm khổ mình, đừng nhìn ra bên ngoài nữa, hãy thẳng thắn nhìn vào bên trong mình, hãy yêu thương, có trách nhiệm với chính mình đã, làm một vai trò thật trọn vẹn, thật chỉn chu thôi đã nhé. 24 tiếng mỗi ngày bạn làm mẹ bao nhiêu tiếng? Làm mẹ là làm mẹ thôi, đừng chạy theo bàn dân thiên hạ rồi khổ tất cả mọi người quanh mình trong khi mình rất yêu gia đình mình đúng không các mẹ? Túm lại là thư giãn đi, quay trở về các giá trị căn bản, ai đóng đúng vai của người đấy. LÀM MẸ NGHĨA LÀ LÀM MẸ MÀ THÔI.