Tôi nhớ hồi bé mới sinh, mọi thứ vẫn còn rất mới mẻ, đến bế con cũng không biết bế thế nào. Trong suốt cả tháng đầu, chỉ vật lộn cho con bú, con ngủ, thay bỉm mà cũng hết cả ngày. Lại thêm vẫn còn đau vì vết khâu đẻ, tôi chẳng có thời gian mà chăm chút bản thân. Tôi nhớ lúc ấy tóc tai bù rù bết bền bệt, quần áo lôi thôi xốc xếch, da dẻ thì nứt nẻ khô cong khô queo, mụn mẹo đầy mặt. Một lần nhìn vào gương, tôi trợn mắt kêu lên: 'Khiếp, trông em kinh quá!' Anh đang cất quần áo phơi khô vào tủ gần đấy, quay ra hôn lên trán tôi: 'Đừng có ngốc! Em rất là đẹp!' --- Khi tôi còn đang mang thai, tôi cứ nghĩ cứ đẻ xong là bụng xẹp ngay. Chẳng ai bảo tôi biết là đẻ xong thực ra trông bụng vẫn không khác gì còn đang mang thai sáu tháng. Đẻ mà nhìn như chưa đẻ. Đã thế da lại còn bị rạn nứt, mỡ mùng bèo nhèo. Tôi nhìn xuống bụng nắn nắn bóp bóp lắc đầu: 'Khiếp, trông em như con heo!' Anh cúi xuống hôn lên bụng tôi: 'Đừng có ngốc! Bụng em rất là đẹp!'. Rồi anh ưỡn bụng ra: 'Bụng em không thể nào bằng bụng béo của anh được.' Anh gầy gầy mảnh khảnh chẳng có mấy mỡ mùng gì. Nhưng nhìn anh cố phình bụng rồi cong người tạo mỡ mà tôi cười ngặt nghẽo. --- Lúc mới cho con bú, con bú còn chưa giỏi hay kéo ra kéo vào, lại hay chớ. Sữa cứ thế là dính đầy quần áo. Thời tiết lúc đấy lại nóng, khắp người lúc nào cũng thấy mùi sữa. Không hiểu sao con cũng có mùi sữa mà con thơm thế, còn mình dính sữa thì chua loét. Một buổi tối đi ngủ, lăn lộn thế nào mà mùi chua sộc lên mũi, tôi nhăn mặt: 'Khiếp, em hôi quá!' Anh nhào vào ôm tôi: 'Đừng có ngốc! Em rất là thơm!'. Nói rồi anh đưa mũi lên người tôi hít lấy hít để làm tôi nhột quá cười sặc sụa. --- Trong hai tuần đầu, anh xin nghỉ việc ở nhà để đỡ đần tôi chăm con. Buổi đêm anh vẫn hay thức dậy giúp con thay bỉm và dỗ con ngủ. Sau đấy anh phải đi làm lại. Tôi sợ con khóc đêm làm mất giấc ngủ của anh, nên đề xuất với anh: 'Hay mẹ con em sang phòng bên cạnh ngủ cho anh đỡ mất giấc nhé!' Anh ôm chặt lấy cánh tay tôi: 'Đừng có ngốc! Làm sao anh ngủ mà không có em được.' Một tối cả nhà đang ngủ thì con ngọ nguậy dạy ăn đêm. Thấy anh đang ngủ say, sợ ảnh hưởng tới anh, tôi bế con sang phòng bên cạnh nằm xuống cho con ti. Một lúc sau, thấy tiếng anh bên ngoài: 'Em ở đâu đấy?', rồi anh lò dò mắt nhắm mắt mở đi vào. Anh lần mò chui vào chăn ôm lấy tôi rồi lại tiếp tục ngáy khò khò. ---- *** Bài viết được trích dẫn từ Fanpage vô cùng ngọt ngào: https://www.facebook.com/chuyencuangan/ Link tới wordpress blog https://ngansite.wordpress.com/