Mỗi khi nói về gia đình tôi thường thao thao bất tuyệt, nói không ngừng về ba. Họ cứ nghĩ tôi yêu ba nhiều. Nhưng trong trái tim tôi ba mẹ là người giữ vị trí số 1, quan trọng nhất đối với tôi. Mẹ là người có công mang nặng đẻ đau, ba người nuôi nấng, đùm bọc, che chở cho chị em tôi. Ba yêu cả gia đình, ba luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho mọi người. Đối với bạn bè và hàng xóm ba luôn thận thiện, hòa đồng và hay giúp đỡ nên ai cũng yêu quý ba. Đặc biệt, ba rất vui tính, hiền. Ba luôn sống vì mọi người. Nhắc tới mẹ thì không thể không nhắc tới ba công cha như nói thái sơn..đúng vậy. Ba luôn dạy cho chị em chúng tôi những điều hay lẽ phải, luôn làm những việc hướng thiện. Ba cho chị em tôi một tuổi thơ êm đềm, hạnh phúc mà mãi đến bây giờ khi lớn rồi. Tôi vẫn ao ước được trở về để được ba dạy cho nhiều trò chơi mới và hấp dẫn. Các em tôi được balàm cho chiếc bàn bi da mini đánh bằng những viên vi, vót cho những cây kê bằng tre; ba mài cho mẹ những miếng mẻ bằng ngói cũ để chơi khù khì. Khiến bọn trẻ trong xóm ganh tỵ. Ba dạy cho tôi " công, dung, ngôn, hạnh ". Cũng có thể các bạn sẽ bỉu môi khi bảo thời đại ai cần gì những điều đó. Nhưng tôi thật vui, thật hãng diện vì mình được ba trang bị những kiến thức của 1 người phụ nữ cần có. Chính vì vậy mà cuộc sống làm dâu của tôi thật nhẹ nhàng. Ba tôi chỉ học hết lớp 3 không giàu có, không địa vị xã hội chỉ là một tài xế chạy xe gạch tuyến huyện nuôi mẹ và 6 chị em tôi khôn lớn và thành đạt. Ba thường khuyên nhủ chúng tôi " cố gắng học hành để bằng bạn bằng bè, thời ba nhà nội nghèo, ba phải nghỉ học sớm đi làm thuê, chăn bò nên ba cũng không muốn các con khổ " chắc vì suy nghĩ ấy mà ba tôi cố gắng cày và cày để chị em chúng tôi được ăn học đàng hoàng, không phải lao động vất vả. Những năm có hàng ba chạy chở hoa tết tới 30 Tết. Mùng 1 hầu như ba bị tắt tiếng nhưng ba vẫn vui vẻ, không lúc nào thấy ba giận hay cấu gắt. Vẫn đưa chúng tôi đi chúc tết họ hàng, đưa chúng tôi đi công viên. Mùa mưa không có hàng ba thường phụ mẹ nuôi heo. Mùa sinh sản ba đỡ cho chúng, ba là 1 ông đỡ mát tay. Ba dãy cỏ, trồng cây. Hầu như ba làm suốt. Ngày tôi thi Cao đẳng Sư Phạm ba là người đi tôi đi thi, tìm chỗ ở cho tôi. Chờ tôi ổn định rồi ba về. Trước khi đi ba dặn dò tôi đủ thứ " ở xa nhà không có ba mẹ con nhớ ăn uống điều độ, nghỉ ngơi, " " cố gắng có 1 cái nghề để nuôi sống bản thân không nên để chồng nuôi, nó voi thường mình " vân vân và vân vân ". 3 năm học không tuần nào là ba không gọi điện vào, tuần nào tôi không về là ba vô thăm ( trường và nhà cách 40km ). Ngày tôi ra trường chưa vó việc ba cũng chạy đôn chạy đáo, đi hỏi thăm để tìm cho tôi dạy hợp đồng. Khi tôi được nhận chính thức ba vui hơn là tôi. Tôi có người yêu ba sợ và dặn đi dặn lại đủ thứ nhưng đó là những điều tốt, và không thừa đối với tôi " phải biết giữ mình con nhé! ". Không chỉ thương con ba còn thương cháu hơn nữa. Không biết do lần đầu làm ông hay vì thương con gái mà ba xuống tận nhà chồng xin mẹ chồng tôi cho tôi về " lót ổ " sớm, về cho mẹ tôi nuôi. Ngày tôi từ nhà chồng về để nằm ổ nhà cửa, phòng đẻ của mẹ con tôi được ba mẹ tôi dọn sạch và thoáng mát ( phòng đó nhỏ nên chỉ để đồ không dùng để sinh hoạt ). Ba còn đi tìm lá lăng về làm gối cho cháu nằm. Con tôi lúc đó khó ghê lắm. Đêm nào cũng khóc. Mỗi lần khóc chỉ ẵm lên mới chịu ngủ và ngủ ngon. Mỗi khi con cựa mình khóc ba tôi thường là người ru con ngủ. Thậm chí có hôm ông ôm cháu tận tới 2 giờ sáng để cho tôi được ngin giấc. Mỗi khi vợ chồng tôi muốn riêng tư chỉ dành cho 2 đứa, hay đi làm, tôi thường đưa con về nhờ ông trông giúp. Ông trông, nấu ăn và đút cho cháu ăn, dạy cho các cháu chơi các trò chơi dân gian mà ông đã từng dạy cho mẹ, cho các cậu, đưa các cháu chạy nhảy trên những cánh đồng. Chính vì vậy mà các cháu rất thích ông, chơi với ông và đòi ông ru ngủ. Một lần tôi ăn trái cây, vô tình quăng vỏ ra ngoài sân ba thấy vậy không la mà nhẹ nhàng khuyên bảo: " bây giờ con đã là mẹ con phải làm gương cho các con. Về nhà mình con không cần làm gì cũng được, có thể nói là về nghĩ ngơi, con chỉ việc chơi với các cháu. Nhưng ở nhà chồng không nên con nhé! " không biết bây giờ lớn tuổi hay ba có thói quen thường nhường cho con cái hay thế nào mà mỗi khi tới bữa ăn ba thường ăn sau, nhìn các con cháu vui vẻ ăn uống, ba chỉ ngồi nhìn và cười hạnh phúc. Hiểu được điều đó chị em chúng tôi thường về nhà chơi cùng ba mẹ, để ba mẹ vui. Vì bây giờ" ba mẹ già như chuối chín cây. " Nói là yêu ba mẹ nhiều nhưng tôi chưa 1 lần nào làm gì giúp ba, tôi nợ ba mẹ nhiều. Ba ơi! Bây giờ chị em con đã lớn và đã ổn định rồi ba và mẹ nên nghỉ ngơi để chúng con được phụng dưỡng, được " trả " phần nào. Nhân ngày của Ba von gái thay mặc các em chúc ba và mẹ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc. Đặc biệt sống lâu bên con bên cháu. Con gái yêu ba, yêu mẹ nhiều