Ở tuổi 15, hầu hết các cô gái đang nghĩ về quần áo, hẹn hò bạn bè và các bữa tiệc. Nhưng Sarah đã mang thai, và bây giờ cô ấy tập trung vào việc nuôi dạy con trai mình. Khoảnh khắc khi vào lớp, cô biết mình không còn giống bao ngày, cô không còn là 1 đứa học sinh cấp 3 bình thường. Mọi chuyện đã thay đổi sau buổi tối hôm đó, khi tôi được một người bạn rủ đi dạo. Trong lúc đi dạo, người bạn liên tục hôn và khen ngợi tôi xinh đẹp làm sao, và thế rồi mọi chuyện đã thay đổi... Sau khoảng thời gian xảy ra chuyện đó, tôi đã giấu mẹ mình. Tuy nhiên, sau vài tuần, tôi bỗng thấy lo lắng và đã kể sự thật với mẹ mình. Sau khi thử thai tại nhà, tôi không tin vào kết quả mà đợi đến khi tới phòng khám. Sau khi bác sĩ làm xét nghiệm, ông hạ cặp kính xuống và nói với giọng nghiêm khắc: "Cháu đã có thai". Kết quả tôi có thai đã làm mẹ thất vọng, nhưng bà không điên lên. Sau khi cơn sốc tan biến, cả tôi và mẹ đều cảm thấy hơi lo lắng nhưng phấn khích. Chúng tôi thậm chí không bao giờ nghĩ đến việc phá thai, mẹ đã ủng hộ cuộc sống làm mẹ sắp tới của tôi. Ngay từ đầu, thay vì lo lắng tôi đã tự hứa sẽ trở thành một người mẹ tốt. Tôi lục lọi tất cả các trang web nói về mang thai, sự phát triển của em bé cũng như nuôi con. Tôi đã cố gắng ăn uống tốt, uống vitamin trước khi sinh và đi khám theo định kỳ. Thế rồi sau 18 tiếng vật lộn trong bệnh viện, tôi đã thấy đứa bé khóc "Oe oe". Đó là con tôi, con sinh ra với mái tóc đen, đôi mắt nâu và con hoàn toàn khỏe mạnh. Trong những ngày đầu, tôi luống cuống với việc cho con tắm, dường như tôi chẳng biết làm gì. Thế nhưng, may sao đã có mẹ, bà giúp tôi chăm sóc con và dạy tôi mọi thứ, tôi dần học được cách bế và cho con tắm. Trong khoảng thời gian khủng hoảng khi làm mẹ, tôi đã có gia đình giúp đỡ. Những lúc con quấy khóc, tôi cố làm mọi cách mà con không ngừng. Nhưng với mẹ, mẹ xuất hiện và có thể dỗ cháu một cách dễ dàng, mẹ giúp tôi trông con khi tôi làm việc, giúp tôi lo kinh phí và sữa bột cho con. Lúc này, tôi không có nhiều cuộc sống giao lưu xã hội bạn bè nữa. Hàng ngày, thay vì thường thức khuya nghe nhạc, xem phim như trước đây thì bây giờ tôi lại ngủ lúc hơn 8h để có thể thức dậy cùng con lúc 6h. Nói về bố đứa bé, chúng tôi đã kết thúc khi anh ta nói rằng không muốn làm bố, anh ta chỉ đứng ngoài cuộc. Khi nhắc đến anh ta, tôi không muốn nghĩ đến sau này nữa. Gần đây, tôi dự định sẽ quay lại trường học để hoàn thành các chương trình học cơ bản. Nhưng lúc này đây, con là một phần trong tôi, tôi cảm thấy phát điên khi mới chỉ xa con một phúc chốc. Tôi hạnh phúc khi nhìn con bập bẹ câu "Mama", "Hi" và "Bye-bye". Lúc này, tôi thật sự tự hào khi nhìn con tôi. Tôi không ủng hộ việc trở thành mẹ ở tuổi vị thành niên, bạn hãy tin tôi đi, nó thực sự khó khăn và cản trở cuộc sống thanh thiếu niên bình thường của tôi, nhưng tôi tin con tôi đã giúp tôi trưởng thành. Tôi muốn cả thế giới hiểu rằng, bà mẹ tuổi teen dù không chăm sóc con hoàn hảo như các bà mẹ trưởng thành khác, nhưng tình yêu con của tôi cũng như bao bà mẹ trưởng thành khác, và tôi cần phải học cách chăm sóc con nhiều hơn nữa.