Câu chuyện về cặp vợ chồng Hàn Quốc thiên vị với con trai và khắc nghiệt với con gái, đã để lại hậu quả khủng khiếp khi con lớn lên. Cặp vợ chồng ông Suh người Hàn Quốc quyết định di cư sang Chicago, Hoa kỳ vào năm 1976. Họ có với nhau 2 đứa con, một trai và một gái. Cô con gái 7 tuổi tên Catherine Suh và cậu em trai 2 tuổi tên là Andrew Suh. Tại Chicago nơi xứ người, họ bắt đầu mở 1 cửa hàng giặt ủi để sinh sống. Sau những nỗ lực cố gắng, cuộc sống và công việc làm ăn của họ đã trở nên dần ổn định. Quay lại quãng thời gian gia đình ông bà Suh vẫn còn ở Hàn Quốc, họ từng có 1 cậu con trai cả, nhưng trong 1 tai nạn ngã lầu cậu con trai cả đã tử vong lúc 9 tuổi. Sau lần đó, ông Suh Tai Sook đã bộc lộ tính gia trưởng độc đoán của mình, ông dọa vợ là bà Yoon Myung bằng mọi cách phải sinh thêm cho bằng được 1 cậu con trai thay thế, nếu không sẽ ly hôn. Lúc đó, bà vợ cũng không còn trẻ cho việc sinh đẻ, họ đã dùng cả đến thuốc sinh sản để kích kích nang trứng cho bà. Cuối cùng, họ cũng đã sinh ra được 1 cậu bé kháu khỉnh và đặt tên Andrew. Kỳ lạ thay, cậu bé khi sinh ra cũng có cái bớt ở vị trí giống i xì anh trai quá cố của mình. Cho dù là con trai cả mất đi hay cậu con trai út được sinh ra, thì dường như vợ chồng họ đã lãng quên đến sự tồn tại của cô con gái Catherine. Không những vậy, cô còn thường xuyên bị ông bố đánh đập, dọa giết. Ông bà Suh còn bắt cô con gái dịch mong ước của họ và gửi cho hàng xóm biết rằng: "Nếu chúng tôi chết, hãy nhận nuôi con của chúng tôi". Gia đình ông bà Suh Tất cả những lời miệt thị của bố, sự nhu nhược của mẹ, dần dần đã để lại sự hận thù lớn trong lòng Catherine. Khi cô lớn lên, mâu thuẫn ấy càng trở nên lớn dần, cô cũng trở nên ngỗ ngược và giữ khoảng cách với tất cả các thành viên trong gia đình. Khi lớn lên, bố cô không chấp nhận cô có bạn trai người nước ngoài và thấy đó là sự sỉ nhục cho dòng họ. Trong lúc cãi vã, ông Suh còn đổ xăng vào mình và con gái với ý định cùng chết. Nhưng may thay, bà Suh đã kịp thời ngăn cản sự việc. Sau lần cãi cọ đó, Catherine đã dọn ra khỏi nhà và sống cùng bạn trai Robert, cô còn không trở về nhìn mặt trước khi ông Suh chết vì mắc bệnh gan giai đoạn cuối. Catherine cùng bạn trai Robert Trái ngược hẳn với chị gái, cậu em trai Andrew lại được lớn lên trong sự yêu thương bao bọc của cả bố và mẹ. Cậu thông minh, hiểu chuyện và ngoan ngoãn. Khi cha mất đi, mẹ cậu chỉ còn lại cậu làm chỗ dựa tinh thần. Vì mẹ và không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ, cậu đã cố gắng vươn lên trong học tập và giành được học bổng danh dự toàn phần tại trường Providence. Trước đó, cậu còn là hội trưởng hội học sinh ở cấp 3, trở thành gương mặt vàng trong làng học bá tại trường. Hai năm sau khi bố cậu mất, thì đến lượt mẹ cậu cũng qua đời. Cậu bị miệt thị là người Châu Á tị nạn, mồ côi cha mẹ nhưng cậu đã bỏ qua tất cả những miệt thị đó để vươn lên. Nói về cái chết của mẹ cậu – bà Suh, bà tử vong với 37 nhát dao trên người tại cửa hàng giặt ủi, lúc này cậu chỉ mới 13 tuổi và cô chị gái Catherine 18 tuổi đã cùng chạy ngay đến bên mẹ sau đó. Sau sự việc, cảnh sát nghi ngờ là bà bị sát hại bởi người thân thiết. Cảnh sát còn thấy ảnh của gia đình bị rạch nát. Trong khi cảnh sát điều tra bạn trai của chị gái Catherine tên là Robert, cô khai báo rằng 2 người họ ở ở bên nhau lúc xảy ra vụ việc và chỉ ra chứng cứ ngoại phạm cho cả 2 người họ. Trước đó, ông bà Suh đã để lại 100 % tài sản bao gồm một số tiền, bất động sản và quyền thừa hưởng bảo hiểm nhân thọ cho cậu con trai Andrew. Nhưng vì còn nhỏ và không có ai thân thiết ngoài chị gái Catherine, nên cậu đã đồng ý chị gái trở thành người chăm sóc giám hộ vì chưa đủ tuổi để sinh sống một mình. Chị gái Catherine còn đồng ý rằng sẽ trả lại tài sản giữ hộ em trai khi cậu 18 tuổi, Andrew đã đồng ý và tin tưởng chị mình. Cậu còn coi anh Robert như anh ruột của mình, Robert cũng đã giúp cậu trưởng thành có nhiều kỹ năng sống, họ còn cho cậu học 1 trường đại học danh tiếng. Nhưng trên thực tế, sự êm ấm của cả 3 họ không kéo dài được lâu, Catherine đã bán hết các bất động sản với số tiền rất lớn tại thời điểm đó là 800,000 USD. Cô đã cùng bạn trai tiêu xài những thứ đắt tiền, đầu tư vào các hộp đêm và còn thành lập ra công ty giải trí. Sau khi làm ăn thua lỗ, cô và bạn trai Robert trở nên liên tục cãi vã, rồi số tiền thừa kế cũng dần dần bay hết, một báo cáo còn cho thấy cả 2 họ dương tính với ma túy. Sau khi xích mích cãi vã với bạn trai Robert, Catherine nảy sinh ý định giết bạn trai. Lý do được cảnh sát cho rằng, 250,000 USD tiền bảo hiểm nhân thọ của Robert, người thừa hưởng lại là cô Catherine. Ý tưởng giết bạn trai của Catherine làm cô nghĩ đến việc nhờ em trai Andrew ra tay. Do đó, sau khi em trai Andrew nghỉ hè trở về nhà, Catherine khóc lóc và nói rằng: "Robert bạo hành chị, anh ta cũng chính là kẻ giết mẹ mình và lấy cắp tài sản của cha mẹ". Nghe vậy, cậu em trai Andrew đã tin lời chị mình và muốn báo cảnh sát, nhưng Catherine đã ngăn cậu lại với lý do cô đã khai rằng lúc đó 2 người họ đã ở cùng nhau, nói cảnh sát sẽ không tin và có thể cô sẽ bị bỏ tù. Sau mỗi lần gọi điện cho em trai, Catherine lại nhồi nhét cho cậu suy nghĩ giết Robert, cô nói Robert là kẻ máu lạnh và thúc giục em trai giết để trả thù cho mẹ và cho cô. Sau đó, cô đã mua vé cho em trai Andrew trở về và nói rằng thời gian thích hợp để trả thù đã đến. Cô đã chuẩn bị cho em trai 1 khẩu súng lục, sau đó cô gọi điện cho bạn trai Robert đến đón em trai và nói dối xe của cô bị hỏng. Sau khi sắp đặt, cô bảo em trai phục kích bên nhà để xe, khi Robert đến: "Hãy bắn hắn và lái xe đi, đó là cách em có thể làm cho mẹ". Sau khi nghe lời chị, Andrew đã lấy mạng Robert bằng 2 phát súng, cậu bị bắt và lãnh án 100 năm tù khi chỉ 19 tuổi. Còn Catherine đã chạy trốn đến Hawaii và hưởng thụ cuộc sống mới, nhưng ả đã bị truy nã, bị bắt và lãnh án trung thân. Về phía Andrew, cậu hối hận vì không hiểu vì sao lúc đó cậu lại hành động như vậy. Cậu nói chị gái là những gì cậu còn lại, cậu coi chị như người mẹ thứ 2 và tin tưởng chị ấy. Cậu đã viết 1 bức thư tạ lỗi tới gia đình Robert, dự kiến cậu sẽ được phóng thích sớm hơn dự định vào năm 2034 vì cậu đã có thái độ và hạnh kiếm tốt tại trại giam. Cậu em trai Andrew Qua bài học cho thấy, không phải đứa trẻ nào bị đối xử khắc nghiệp và bất công cũng trở nên độc ác như Catherine. Nhưng trong câu chuyện của gia đình họ, không thể phủ nhận nguyên nhân chính là sự hận thù cha mẹ dẫn đến bi kịch này. Mong rằng mọi cha mẹ đều công bằng và chú ý không nên để con mình có cảm giác bị phân biệt đối xử như vậy.