Hãy đeo đuổi đam mê. Hồi mới chân ướt chân ráo dắt con về Sài Gòn, khó khăn đủ bề. Nhưng đi ngoài đường nhìn những hàng quán đông đúc khách, tôi thầm mơ một ngày nào đó sẽ mở nhà hàng. Sau này có chút đỉnh tiền, đi vô ăn ở những làng nướng Nam Bộ rồi những mô hình cà phê thời đó tôi nhìn thấy được tiềm năng của ngành ăn uống, thấy được mặt mạnh, mặt yếu của họ để dần dần lên ý tưởng, làm một cái theo kiểu của mình. Mải mê mưu sinh bằng nghề khác, 15 năm sau tôi mới có điều kiện mở nhà hàng đầu tiên: Bếp nhà Xứ Quảng - xứ sở nơi tôi được sinh ra. Rồi đến L’Aura de NamKy - Sài Gòn hoa lệ nơi tôi đang sống, tiếp đến là Bếp nhà Lục Tỉnh đậm chất miền Tây nơi tôi lớn lên. Mở nhà hàng ở trung tâm Sài Gòn cũng tuỳ duyên thuê được mảnh đất nào phù hợp với một trong những ý tưởng của mình thì triển khai. Có nghĩa là tới khi ký được hợp đồng thuê nhà, đặt cọc rồi mới mời kiến trúc sư, thầy thợ. Vừa thiết kế, vừa thi công, vừa đặt bàn ghế, đèn treo, đồ trang trí, chén bát... cả trăm thứ cùng đồng loạt chạy đua với tiến độ. Nhanh được ngày nào đỡ tiền thuê nhà ngày đó. Nhớ cái Xứ Quảng đầu tiên chưa có kinh nghiệm làm 5 tháng, cái L’Aura de NamKy 3 tháng, Lục Tỉnh gần 1000 mét vuông làm 89 ngày, tới Xứ Quảng 16 Trần Cao Vân chỉ vỏn vẹn 40 ngày. Trong lúc thợ thầy đang làm ngày đêm thì chủ lo tới khâu lên thực đơn, tuyển bếp, đào tạo. Khâu này mà làm không tốt thì coi như mở nhà hàng ra đông được tháng đầu vì khách tò mò chứ món ăn không ngon thì ai mà tới? Thực sự nếu người chủ không rành về bếp mà để người khác tư vấn thì năm ăn năm thua. Nhiều người thắc mắc chắc tôi có một đội ngũ nhân sự hùng hậu và người tư vấn giỏi mới làm tròn được tất cả. Sự thật thì tôi có một bạn kiến trúc sư tài năng hiểu ý tôi và đội ngũ xây dựng giỏi. Tôi có một nội tướng tài ba lo điều hành bên trong. Tôi có một tổng quản lý giỏi lo về nhân sự. Còn tôi chỉ lo điều hành những nhân vật đó rồi làm mấy việc lặt vặt như thử món ăn, viết bài đăng fan page. Mà vụ viết bài hay các chương trình PR mọi người lại tưởng có cả nhóm. Thiệt tình là hồi đầu cũng có giao cho một nhóm nhưng rồi cuối cùng tôi cũng tự làm vì không ai hiểu câu chuyện của mình bằng mình. Tôi không học qua trường lớp nào cả, tôi học qua sách, qua kinh nghiệm cuộc sống và làm việc cần cù. Làm từ những thứ nhỏ nhất như cắm bình hoa, nấu nồi chè hay chỉ cho bếp cắt miếng thịt sao cho đẹp, nấu nồi xôi sao cho nhanh...Những thứ đó đều phải đi học từ nhiều năm trước và bây giờ vẫn còn đi học. Đeo đuổi đam mê là phải bắt tay vào làm mỗi ngày, làm cật lực, làm cả trong giấc mơ chứ không phải chỉ nói suông. Quả ngọt chỉ có khi bạn biết vun trồng. Đoàn Thu Thuỷ Ps: khi nào mở được chục nhà hàng, Cô Ba hứa sẽ viết “ cẩm nang kinh nghiệm mở nhà hàng”. Bài viết cùng tác giả: Sân hận là ngọn lửa thiêu cháy chính chúng ta chứ không giết chết kẻ thù. Buông đi, hãy tha cho chính mình! * Bài viết được Mamibuy chia sẻ trên sự cho phép của tác giả. ----------------------------- Đôi điều về tác giả Tác giả bài viết Đoàn Thu Thủy - Người sáng lập Bếp Nhà Xứ Quảng và Bếp Nhà Lục Tỉnh rất nổi tiếng cũng như nhận được nhiều đánh giá cao từ đông đảo thực khách, nếu theo dõi trang cá nhân của chị Thu Thủy, các bạn sẽ rất kinh ngạc khi chị không phải là một cô gái trẻ trung như tưởng tượng, nhưng chị lại có những nét đẹp mà rất nhiều cô gái đang trẻ bây giờ không có được, đó là sự tự tin và thanh thản với thành công mà chị đang nắm giữ. Mamibuy thông qua các bài viết này hy vọng có thể giới thiệu cho các bạn những chuyên gia, những người mẹ giống như chị Thu Thủy đây, đơn giản chỉ để mọi người cùng nhìn thấy điểm chung, nhìn thấy mình trong mắt người khác, để đồng cảm và để cùng truyền lửa cho nhau! Trang cá nhân của chị Thu Thủy