Mặc dù ăn cắp, nói dối và gian lận đều là những hành vi không phù hợp, nhưng chúng cũng rất phổ biến, đặc biệt là ở độ tuổi nhỏ, vì trẻ em vẫn đang học đúng từ sai. Là cha mẹ, điều quan trọng là bạn không phản ứng thái quá. Hãy để con bạn biết những hành vi này là không thể chấp nhận. Nói dối và ăn cắp là những hành vi phổ biến, nhưng không phù hợp ở trẻ em trong độ tuổi đến trường. Trong khi một góc nhìn nghiêm trọng của những hành vi này có thể chỉ ra một vấn đề tâm lý nghiêm trọng hơn, hoặc nó hình thành thói quen xấu cho dù trẻ đã đủ lớn hơn. Nói dối và ăn cắp là phổ biến ở trẻ em trai hơn trẻ em gái, và xảy ra thường xuyên nhất ở trẻ em từ 5 đến 8 tuổi. Nói dối Nói dối có thể là hành vi phạm tội phổ biến nhất. Một đứa trẻ sẽ bắt đầu kể cho cha mẹ nghe những điều không có thật. Trẻ em bắt đầu biết bẻ cong sự thật ngay từ khi ba hoặc bốn tuổi, đó thực sự là một dấu hiệu của sự phát triển nhận thức. Đó là bởi vì để nói dối một cách có chủ đích, trước tiên chúng cần nắm bắt thực tế. Tiếp theo, chúng cần có tài liệu để tạo ra một thực tế thay thế, và cuối cùng chúng cần có trí tuệ và sự quyết tâm để cố gắng thuyết phục ai đó rằng một hư cấu là sự thật. Các yếu tố khác có thể khiến trẻ nói dối Những yếu tố này bao gồm: • Trẻ em có thể nói dối nếu kỳ vọng của cha mẹ về chúng quá cao. • Trẻ em có thể nói dối về điểm số của mình nếu cha mẹ cho rằng chúng học giỏi hơn ở trường. • Nếu một đứa trẻ được hỏi tại sao nó làm một số hành vi xấu, đứa trẻ có thể nói dối bởi vì nó không thể giải thích các hành động. • Trẻ em không kỷ luật trên cơ sở nhất quán có thể nói dối. • Trẻ em không nhận được lời khen ngợi và phần thưởng có thể nói dối để có được sự chú ý này. Để đối phó điều này cha mẹ có thể áp dụng hình thức trừng phạt để phản ánh về hậu quả của những gì trẻ đã làm và hy vọng không lặp lại nó. Ví dụ, trẻ nói dối làm bài tập về nhà trong khi xem TV, hãy phạt chúng không được xem TV một hôm. Khen thưởng sự trung thực cũng là điều cần thiết, để trẻ nhận ra trung thực sẽ là hình vi được hoan nghênh và khi nói dối bị phát hiện sẽ không tốt. Khi nào nói dối trở thành một mối quan tâm? Nhiều tình huống có thể gây ra mối quan tâm. Nếu bất kỳ điều nào trong số này đối với con bạn, bạn nên nghiêm khắc và quan tâm đến con nhiều hơn: • Một đứa trẻ đang nói dối và đồng thời có các vấn đề về hành vi khác, chẳng hạn như đốt lửa, có ý nghĩa với người hoặc động vật, gặp vấn đề về giấc ngủ hoặc rất hiếu động, có thể có nhiều vấn đề về tâm lý hơn. • Một đứa trẻ nói dối và không có nhiều bạn bè hoặc không muốn chơi theo nhóm có thể có lòng tự trọng kém và bị trầm cảm. • Một đứa trẻ nói dối để lấy thứ gì đó từ người khác và không có dấu hiệu hối tiếc. Gian lận Gian lận bắt đầu một cách nghiêm túc ở tuổi 5 hoặc 6. Giống như nói dối, đó là một dấu hiệu của sự tiến bộ về nhận thức: Trước tiên, một đứa trẻ phải nhận thức được các quy tắc và sau đó hiểu rằng việc phá vỡ chúng là sai. Đối với trẻ em, chiến thắng ở những điều chúng biết làm là thực sự quan trọng. Chúng có thể sửa điểm 6 thành 8 hoặc liếc nhìn bài hoặc nhìn trộm kết quả. Gian lận có thể trở thành thói quen, nhưng cũng giống như những thói quen xấu khác, một đứa trẻ luôn có thể quyết định hành động tốt hơn và đưa ra lựa chọn tốt hơn. Có một câu nói kinh điển rằng: ‘‘Những kẻ gian lận không bao giờ thắng và người chiến thắng không bao giờ gian lận’’. Nghe có vẻ khó hiểu bởi vì đôi khi nó có vẻ như gian lận liên quan đến giành chiến thắng - ít nhất là cho thời điểm này. Nhưng những đứa trẻ không gian lận là những người chiến thắng thực sự bởi vì, khi chúng chiến thắng, chúng làm điều đó công bằng và vuông vắn. Do vậy, hãy giúp con thoát khỏi suy nghĩ gian lận để chúng có được kết quả tốt từ sự nỗ lực thực sự chứ không phải là từ thủ đoạn. Ăn cắp Ăn cắp thường gây ra nhiều lo lắng cho cha mẹ, vì nó có thể xảy ra bên ngoài xã hội và có thể ảnh hưởng đến người khác. Trong những năm học, ăn cắp có thể là một dấu hiệu của một vấn đề, nhưng nó cũng có thể là kết quả của áp lực ngang hàng và nhu cầu của trẻ để phù hợp. Điều quan trọng là phải xem xét toàn bộ tình huống. - Trẻ em dưới 3 tuổi có thể lấy cắp mọi thứ vì chúng không hiểu đầy đủ sự khác biệt giữa "của tôi" và những gì không thuộc sự sở hữu. Sau đó chúng có thể trở nên sở hữu những thứ của chúng và bảo vệ những đồ đó. Chúng không ăn cắp với mục đích xấu. - Trẻ em trong độ tuổi từ 3 đến 7 bắt đầu tôn trọng những thứ thuộc về người khác. Tuy nhiên, nhóm tuổi này sẽ giao dịch tài sản mà không quan tâm đến giá trị nếu muốn một cái gì đó khác. Sự tôn trọng tài sản vẫn tiếp tục ở trẻ em trong độ tuổi đi học. - Khi trẻ lên 9, đứa trẻ nên tôn trọng tài sản của người khác và hiểu rằng ăn cắp là sai. Trẻ em trong độ tuổi này có thể tiếp tục ăn cắp vì một số yếu tố, bao gồm: • Chúng có thể cảm thấy áp lực ngang hàng và sự cần thiết phải phù hợp. • Chúng có thể có lòng tự trọng thấp. • Chúng có thể không có bạn bè và có thể đang cố gắng "mua chuộc" bạn bè của họ. • Chúng có thể cố gắng trở nên giỏi ăn cắp để cảm thấy tự hào về những điều chúng đã làm nếu chúng không nhận được phản hồi tích cực từ cha mẹ. Khi nào ăn cắp trở thành một mối quan tâm? Nhiều tình huống có thể gây ra mối quan tâm. Nếu bất kỳ điều nào trong số này đối với con bạn, bạn nên nhìn mọi thứ nghiêm khắc hơn để khiến con thay đổi hành vi. Tránh nó hình thành thành một thói quen ngay cả khi lớn lên, hoặc có thể con có sự cố về mặt tâm lý mà ba mẹ nên quan tâm và giải thích cho con hiểu hơn: • Một đứa trẻ lớn ở độ tuổi đi học ăn cắp và không cảm thấy xấu về nó • Một đứa trẻ liên tục ăn cắp • Nếu vấn đề hành vi khác cũng tồn tại ở trẻ Trẻ em trên 3 tuổi thường phổ biến với nói dối hoặc ăn cắp, nhưng điều quan trọng cần nhớ là hầu hết các hành vi này là một phần của sự trưởng thành và không đại diện cho các vấn đề nghiêm trọng. Nhưng ở độ tuổi lớn hơn 3, 6 hoặc thậm chí đã 9 tuổi, cha mẹ cần uốn nắn loại bỏ những hành vi này. Cũng như nói dối, bạn muốn chắc chắn rằng đứa trẻ hiểu tại sao những gì nó làm là sai, chơi cùng con và sau đó khiến con trả lời bằng sự tự tâm của mình bằng cách hỏi nó sẽ cảm thấy thế nào nếu tình huống bị đảo ngược. Ví dụ ‘‘Con có muốn nó nếu ai đó lấy đồ chơi của con không?” hoặc giải thích cho con hành vi này là không tốt và sẽ bị trừng phạt.