Tôi – một người mẹ nuôi con sữa mẹ gần-như-hoàn-toàn đến thời điểm này vẫn phải thốt lên với những người bạn mới sinh con của mình rằng: “Đừng cuồng, đừng thần thánh sữa mẹ” Tôi tin chắc khi tôi đăng bài viết này lên, sẽ có rất nhiều ý kiến trái chiều, có thể nói là sẽ nhận vô vàn gạch đá từ nhiều mẹ vì chúng ta khác nhau về quan điểm. Vậy nên, nếu như quan điểm không giống nhau, mong các mẹ chia sẻ bình tĩnh vì cùng làm mẹ, chúng ta luôn muốn những điều tốt đẹp nhất cho con. Sữa mẹ là một điều kì diệu của tạo hóa ban cho người phụ nữ. Tôi công nhận! Bản thân tôi đến giờ vẫn chưa hề có ý định dừng nuôi con bằng sữa mẹ. Con tôi những lần ốm bỏ ăn, chỉ ti mẹ. Những lần hờn khóc, không thể dỗ bằng bất cứ cách nào cũng chỉ có thể nguôi ngoai khi được ngậm ti mẹ, mút mát cái dòng sữa ấm nóng từ mẹ. Tuy nhiên, nếu con không được bú sữa mẹ thì sao? Con vẫn sống, vẫn lớn lên và vẫn phát triển được. Xin phép các mẹ cho tôi được kể lại những tháng năm đầu đời của con gái mình. Tại sao tôi lại nói mình là một người phụ nữ nuôi con sữa mẹ gần như hoàn toàn chứ không phải là sữa mẹ hoàn toàn? Vì con gái tôi từng uống sữa công thức trong hơn 2 tuần đầu sau khi chào đời. Tôi hoàn toàn ý thức được việc cho con bú sữa non, cho con bú sữa sẽ về, rồi cả chuyện con khóc có thể không phải do con đói mà con lạ lẫm với môi trường xung quanh. Nhưng khi nặn sữa ra cho con bú, tôi phát hiện ra sữa của tôi còn đi du lịch đâu đó chưa về với hai mẹ con. Quá kinh khủng! Thực sự điều này quá kinh khủng khi con gái tôi trộm vía háu ăn, nó khóc, khóc đến lạc cả giọng và nhất định không ngủ. Tôi vẫn kiên quyết, con tôi chỉ bú mẹ mà thôi. Thế là nguyên một đêm trong viện, cả phòng bệnh không sản phụ nào ngủ được vì con gái tôi khóc i ỉ cả đêm. Tôi vẫn cố nhét ti vào miệng con để cho con bú, cố nặn xem được giọt nào hay giọt ấy. Cuối cùng khi tôi buông xuôi vì quá mệt sau ca vượt cạn, bà đón lấy cháu, cho cháu ti 20ml sữa công thức, vỗ về và bé ngủ. Khi đó, tôi nghĩ không sao đâu, chỉ một cữ sữa thôi, về nhà mình sẽ có sữa cho con, mình sẽ kích sữa, con sẽ ăn sữa của mẹ. Tôi hì hục 2 tiếng hút sữa một lần, bất kể ngày đêm. Đầu ti bắt đầu chảy máu vì con bú sai khớp và kích hút quá nhiều. Tôi thậm chí cảm giác mình không còn thời gian để ngủ. Cữ hút cách nhau 2 giờ, tôi vừa hút xong sữa, chưa kịp nằm nghỉ, con gái tôi đã khóc. Lúc đấy, sữa hút kiệt rồi, cho con ăn cũng vẫn không đủ. May mà tôi xin được sữa trữ đông của bạn cho con ăn thêm lúc đó. Khổ nỗi, sữa trữ đông thì phải rã đông, rã đông xong hâm nóng chỉ để cho con ăn được trong 1 giờ. Trẻ sơ sinh thì giờ giấc lung tung, khi hâm sữa lên thì con chưa ăn lại đổ đi, khi thì hâm không kịp nóng con khóc đến lạc cả giọng. Tôi đau khổ lắm, tôi dằn vặt bản thân mình vì không đủ nổi sữa cho con ăn. Mẹ gì mà đến cho con ti cũng không được. Chưa kể, đẻ xong, người đến thăm hỏi tôi khỏe chưa, ổn không thì ít mà hỏi sữa đâu thì nhiều. Tôi phát hoảng vì vẫn chưa đủ sữa cho con bú. Tôi vẫn điên cuồng lao vào việc kích hút hàng ngày. Tôi xuống cân nhanh đến mức độ, không một ai nghĩ tôi vừa sinh con vì quá gầy và xơ xác. Đến ngày thứ 10, tôi quá mệt mỏi với việc kích hút, sữa trữ đông bạn tôi cho cũng chẳng còn. Tôi nghe lời mẹ đẻ, cứ cho con ti, ti được đến đâu thì ti, thiếu ăn thêm sữa công thức. Thậm chí, có những lúc tôi ngủ quên, mẹ tôi sẽ để cho tôi ngủ và cho cháu ăn tạm sữa công thức. Dần dần, khi ngủ đủ, có sức khỏe hơn, cho con bú đều đặn, sữa tôi lại về và dần dần đủ cho con ăn. Tôi kể lại câu chuyện này để các mẹ nhiều sữa đang nuôi con sữa mẹ hoàn toàn hiểu nỗi khổ của những bà mẹ ít sữa như chúng tôi. Chúng tôi hiểu sữa mẹ tốt cho con ra sao, chúng tôi cố gắng gọi sữa về cho con như thế nào. Nhưng, không phải lúc nào cố gắng cũng được đền đáp và sự lựa chọn sữa công thức chính là cứu cánh cho chúng tôi trong tình thế đó. Cho con ăn sữa ngoài không làm cho các mẹ bớt yêu thương con hơn. Cho con ăn sữa ngoài không có nghĩa là kìm kẹp sự phát triển về đề kháng, thể chất, tinh thần của con. Tôi vẫn luôn khuyên những người bạn sinh con sau tôi hãy cho con bú nhiều nhất có thể, bú ngày bú đêm, thậm chí bú vặt để kích thích sữa về cùng được, miễn là con được bú sữa mẹ. Nhưng cũng chính tôi đã từng khuyên một người bạn sinh mổ rằng nếu quá mệt mỏi, dặm thêm sữa ngoài cho con cũng được. Đừng quá khắt khe với bản thân. Sinh con, nuôi con là một quá trình dài, mẹ vui thì con mới khỏe. Thay vì cứ đau đáu về vấn đề sữa, hãy cứ để tinh thần được thoải mái, để con cảm nhận tình cảm từ mẹ. Các mẹ ạ, nuôi con sữa mẹ trong 6 tháng đầu đời và tối thiếu 24 tháng như khuyến nghị của UNICEF là một điều tuyệt vời. Tuy nhiên, điều này không đồng nghĩa với việc người phụ nữ không nuôi con sữa mẹ là một tội đồ. Nếu như không trải qua những điều các mẹ ấy trải qua, ta sẽ không bao giờ có thể hiểu. Vậy nên, đừng vội vàng kết tội những người phụ nữ vốn đã tự dằn vặt mình, các mẹ nhé! ----- Chương trình thảo luận hằng tuần: Tặng sữa cho con