Mỗi một con người sinh ra trên trái đất này vốn dĩ đều đã khác nhau về đủ mọi mặt: vóc dáng, làn da , khuôn mặt , tính cách ... Vậy tại sao cứ phải sống để làm cái bóng của nhau. Việc bạn sống ra sao, con bạn như thế nào, bạn nuôi dạy con kiểu gì đó là việc của bạn. Người khác có quyền góp ý, nhưng không có quyền chỉ trích. "CHƯA THẤY AI lười nằm than như vậy, mai mốt bụng to xấu ráng chịu. Phải hơ em bé thường xuyên chứ sao không chịu hơ". Nằm than vốn dĩ đâu có cơ sở khoa học nào là tốt cho sức khoẻ. Với cả , mẹ Muối cũng không thích nằm than. Xưa giờ cũng chưa từng nghe qua việc hơ than cho em bé . Kết quả là dù nằm than và hơ Muối rất ít, nhưng cả hai mẹ con đều nhập viện vì nhiễm khí than. Cũng may là đến tối thì được về. "Tao CHƯA THẤY AI như con mày, sinh ra gì đâu nước bọt cứ phè phè, thường thường mấy đứa có vấn đề nó mới như vậy." Con cái sinh ra dù có những hành động gì thật ra cũng chỉ là thói quen như vậy. Để kết luận là có vấn đề hay không nó cần nhiều yếu tố. Không nên vội "kết tội" một đứa trẻ chỉ bằng một hành động nào đó của bé. Và cho tới giờ Muối được bốn tháng mười ngày vẫn phát triển như một đứa trẻ bình thường và không còn "phè phè" nước bọt như trước nữa. "Tao CHƯA THẤY AI khó khăn như con mày, con người ta đẻ ra là ngủ li bì, con mày thì cứ thức rồi quấy. Thế này làm sao mà chịu cho nổi." Vẫn biết khi chăm đứa trẻ khó thì rất dễ nản lòng. Nhưng sự cáu gắt, bực bội cũng chỉ khiến bản thân căng thẳng hơn mà thôi. Người mẹ không có quyền chọn lựa con mình sinh ra dễ hay khó, đó là thử thách thì chỉ biết nỗ lực vượt qua. Và từ khi được ba tháng tuổi tới giờ Muối rất ngoan . Coi như mẹ Muối cũng được bù đắp phần nào . "Con người ta ba tháng đã ăn bột. Đây bốn tháng rồi, CHƯA THẤY AI pha bột lỏng như vậy. Pha bột chẳng khác nào uống nước." Thông thường mọi người đều khuyến khích nên cho trẻ ăn dặm từ sáu tháng tuổi. Muối muốn ăn sớm, mẹ Muối chỉ còn cách pha bột lỏng, bột là bột , nước là nước, nước thì làm sao giống bột . Bốn tháng tuổi không thể nào ăn được bột sệt, nhất là với Muối, chỉ pha sữa đặc con đã bị táo bón bốn ngày không đi nặng được thì làm sao pha "bột cho ra bột" được . "CHƯA THẤY AI đẻ dậy ốm như vậy. Đã bảo ăn nhiều vào. Chắc là do tư tưởng. Ai đẻ dậy người ta cũng mập." Mẹ Muối đã trả lời câu hỏi này "en-nờ" lần là mẹ Muối ăn nhiều hơn rất nhiều so với thời con gái. Vì Muối bú nhiều nên mới gầy như vậy. Sự thắc mắc cứ lặp đi lặp lại cũng là rất phiền. Một ngàn chín trăm vô cùng chuyện "CHƯA THẤY AI" mà mẹ Muối nghĩ không chỉ riêng mình trải qua mà nhiều mẹ còn gặp vô vàn những điều khác nữa. "Chưa thấy" chứ không phải là "không bao giờ" có nha mọi người . Dù có sinh bao nhiêu đứa con, sống thọ bao nhiêu năm cũng không thể chỉ trích chuyện sinh hoạt, chuyện con cái, hay cách làm mẹ của một ai đó. Nếu góp ý thì mẹ Muối sẽ tiếp thu. Không một người mẹ nào giống người mẹ nào. Không một đứa trẻ nào giống đứa trẻ nào. Chuyện gì dù khó khăn cách mấy cũng chỉ người trong cuộc mới hiểu được. Chưa cần biết ai tốt hơn ai, giỏi hơn ai nhưng những lời tưởng như vô tình lại gây tổn thương cho người mẹ sau sinh vốn đã nhiều mệt mỏi. Và chắc chắn rằng người mẹ nào cũng muốn chăm sóc tốt cho con của mình chứ không hề làm hại con.