9 tháng ròng rã với một sinh linh đang lớn lên trong bụng từng ngày, tôi đã có rất nhiều trải nghiệm muốn chia sẻ với những phụ nữ khác, đặc biệt là những người sắp làm mẹ. Những gì đã đến với tôi có thể sẽ giống, mà cũng có thể sẽ khác bạn, nhưng tôi nghĩ rằng, cảm xúc, thì hẳn sẽ giống nhau, và sẽ đồng cảm được với nhau. Sau 6 tháng nỗ lực và mong chờ, mẹ đã thấy hai vạch. Mẹ không vội mừng ngay, dù một điều gì đó cứ chực trào ra từ bên trong. Nhưng ba đợt thử tiếp theo cùng vài cú điện thoại xác nhận đã giúp mẹ hoàn tin tưởng rằng, mình đã có con rồi. Thậm chí mẹ đã khóc đến hai lần, và chìm trong cảm giác tuyệt vời chưa bao giờ được nếm trải. Sau 5 tuần lâng lâng như sống trên mây với cảm giác được lên chức mẹ, mẹ bắt đầu thật sự hiểu “ốm nghén” là gì. Đó không phải mỹ từ hay một trải nghiệm tuyệt đẹp mà ai cũng được nếm qua đâu. Phải thật sự đối mặt với nó, mới hiểu ốm nghén kinh khủng với bà bầu như thế nào. Những gì làm những người mẹ khác khó chịu không giống với mẹ. Mẹ biết là cơ địa mỗi người khác nhau. Nhưng không may sao, cơ địa mẹ lại quá sức nhạy cảm. Một ngày mẹ bay vào toilet không biết bao nhiêu lần để ói. Một mùi gì đó bất chợt bay vào mũi. Ói. Mùi của món ăn ưa thích đang sẵn sàng đợi mẹ chén. Ói. Mùi xà phòng giặt đồ. Ói.Và đau lưng. Ối ối. Lưng đau quá đau. Niềm hạnh phúc đang có một em bé trong bụng mình nhiều lúc bị dạt đi bởi sự tuyệt vọng “trời ơi, sao tôi lại khốn khổ thế này?” Nhiều người chia sẻ với mẹ rằng, bước qua tam cá nguyệt thứ 2 rồi, mẹ sẽ khỏe ngay thôi. Các tài liệu mẹ đọc cũng nói thế, mẹ sẽ tràn đầy năng lượng với cái bụng kiêu hãnh đã thấy rõ. Những cơn đau lưng đã giảm, nhưng mọi thứ không tuyệt vời hơn bao nhiêu. Mẹ hiểu, cưu mang con trong bụng, làm sao có thể tung tăng bay nhảy như thuở còn son rỗi. Mẹ vẫn mệt, và vẫn thèm ngủ. Nếu trưa nào không được ngủ một chút, suốt buổi chiều đầu mẹ cứ đau như búa bổ, và cả những giấc mơ điên cuồng mỗi tối. Có người bảo, cần làm babymoon (một thời gian nghỉ ngơi trước khi sinh con) để phục hồi năng lượng. Nhưng mẹ không tin lắm, vì căn bản, mẹ chỉ mệt, không đến nỗi stress để phải đi nghỉ dưỡng. Hơn nữa, mẹ vẫn phải đi làm mà nhỉ? Trước đây mẹ đã biết, ba con là một chàng trai tốt, kiên nhẫn và vô cùng thương mẹ. Nhưng chỉ đến khi mang thai con, ba con mới có cơ hội thể hiện cho mẹ con mình biết, ba còn tuyệt vời hơn thế nữa. Ba vẫn nhẹ nhàng, vẫn chu đáo chăm sóc mẹ, cho dù mẹ mệt mỏi nên càu nhàu, cáu gắt luôn miệng, lại còn rên rỉ tối ngày nữa. Ba đã cố làm những trò hề để giúp mẹ cười, để tâm trạng mẹ tốt hơn, quên bớt sự mệt mỏi và khó chịu. Ba còn giúp mẹ massage nữa, đôi bàn tay thô vụng vẫn rất dịu dàng, thật sự mẹ không biết mình phải vượt qua giai đoạn đó bằng cách nào nếu không có ba con bên cạnh. Đó là cảm giác xuyên suốt thai kỳ, chỉ vì một cảm giác thật tuyệt, mẹ đã có con. Mẹ đã trải qua một giai đoạn rất dài, rất vất vả để có được kết quả cuối cùng là gia đình mình có thêm thành viên mới. Mẹ hạnh phúc khi được làm mẹ. Và nếu được chọn lại, mẹ vẫn sẽ chọn được có con.