Khi cô con gái của chúng ta trở thành “thanh niên có tuổi”, em muốn được cảm ơn anh vì những gì chúng ta đã cùng nhau trải qua, bố Mika ạ! Chồng sẽ lại bắt đầu kêu ca vợ sến súa khi đọc được những dòng chữ này, nhưng kệ, vợ vẫn sẽ viết. Một năm qua, trong suốt ngày tháng ngày nuôi con, em thật sự cảm ơn anh vì đã bên cạnh em, đồng hành và ủng hộ em. Anh không thích trẻ con, em biết! Anh vẫn còn đang thích cuộc sống vợ chồng son thoải mái tự do, em biết! Anh vẫn còn những cuộc vui với bạn bè, em cũng biết! Nhưng có con, anh gác lại, để đồng hành cùng em và con. Có con thật sự là một bước ngoặt quá lớn đối với mỗi gia đình trẻ. Chúng ta cũng như thế anh nhỉ! Từ việc thay đổi những thói quen hàng ngày đến việc đối mặt với những khi quấy khóc, ốm đau của con … Mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm quá. Trong một năm qua, em học làm mẹ và anh cũng học làm bố! Khi em vừa ra khỏi phòng đẻ, cảm ơn anh đã nói với em “Vợ ổn không? Vợ biết đẻ nhờ, đẻ thường được này”! Cảm ơn anh đã ôm chặt lấy em để em khóc giữa phòng bệnh vì đêm đầu tiên, con khóc quá mà mẹ không biết phải làm sao. Cảm ơn anh vì không nề hà, tự tay chăm sóc vết khâu tầng sinh môn cho vợ. Cảm ơn anh vì 5 ngày nghỉ vợ sinh, các mẹ bảo làm gì, anh làm hết; giục cái gì anh cũng cố làm thật nhanh mà không một lời ý kiến. Cảm ơn anh vì khi em hoảng loạn nhất về chuyện nuôi con sữa mẹ, anh bảo “em có anh, mình thế nào cũng nuôi được con”. Cảm ơn anh vì luôn là người trông con để em được ăn cơm trước vì mẹ bảo gái đẻ, ăn cơm nguội sau này nghẹn lắm. Cảm ơn anh đã dậy, dỗ con cùng em trong những đêm con quấy khóc. Cảm ơn anh vì những trưa cuối tuần, con không ngủ, bố xách con ra phòng khách chơi, để mẹ được ngủ thêm đôi chút. Cảm ơn bố đã thay mẹ cho con ăn mỗi khi con ngúng nguẩy, mẹ cáu đẩy bát sang bố bảo “anh cho con ăn đi, không em lại cáu con”. Cảm ơn anh vì luôn hỏi cuối tuần này, mẹ muốn đi đâu bố đưa đi trước khi sắp xếp những kế hoạch khác. Cám ơn anh vì cả những lần “đồng lõa” với vợ lôi con ra làm trò hề nữa hihi. Có lẽ để nói cảm ơn, em sẽ phải cảm ơn anh nhiều lắm. Nhưng có lẽ, điều em phải cảm ơn anh nhất đấy chính là anh chưa bao giờ để em đơn độc trong hành trình nuôi con.