Có những ngày ôm con bật khóc, vừa thương con lại vừa thương mình, tôi thật sự bất lực vì đã dùng đủ mọi cách mà con vẫn quấy khóc mỗi đêm. Thu mình lại giữa bốn bức tường, tôi cảm thấy ngột ngạt trong chính hạnh phúc mà tôi đã từng khát khao...? Ngày mà tôi lấy chồng và sinh con trước đó rồi, cái cảm giác vừa vui vừa buồn, vui vì ngày mình hạnh phúc, buồn sợ mọi người quay lưng lại với tôi vì " ăn cơm trước kẻng, sinh con rồi mới cưới ". Khi mọi người bàn tán, xì xào về chuyện tôi sinh con rồi cưới thì ai cũng phản đối vì không muốn tôi phải buồn, phải khổ nữa. Nhưng tôi nghĩ " hạnh phúc của con nên mình cũng chấp nhận sự thật đó ". Bản thân tôi thì nghĩ " hạnh phúc được ngày nào hay ngày đó, quan trọng là mình sống vui vẻ là được "....! Khi tôi lấy chồng cũng là lúc bé được gần 6 tháng tuổi và cũng là lúc bé phải đi viện vì tự nhiên bé sốt cao, đi khám thì bác sĩ bảo do virus xâm nhập nên phải nhập viện. Tôi vừa run và chẳng biết làm sao khi ngày mai là tôi cưới rồi, vậy mà con tôi nhập viện thì tôi phải làm sao đây. Tôi vào năn nỉ bác sĩ cho thuốc để con tôi về và giải thích cho bác sĩ hiểu, tôi hứa sau 1 tuần tôi sẽ quay lại và khám nếu không đỡ tôi cho cháu nhập viện. Một lúc sau bác sĩ cũng đồng ý kê thuốc cho con tôi về uống và hẹn 1 tuần khám lại nếu có dấu hiệu bất thường và cho đi luôn. Lúc đó, vừa lấy thuốc xong thì chồng tôi đến, bác sĩ cho thuốc về rồi hẹn khám lại 1 tuần (chồng tôi nói: may quá không sao là ổn rồi). Cái cảm giác lúc đó thương con lắm nhưng tôi lại không dám khóc vì nếu tôi khóc sẽ làm tổn thương chính tôi. Tôi nhìn sang chồng tôi nói "em vừa thấy mẹ khóc, em cũng muốn khóc nhưng em lại không vì em sợ mẹ nhìn thấy em mẹ lại buồn lại nghĩ ngợi nhiều". Tôi cũng chả may mắn lấy chồng giàu sang làm gì, chỉ cần người chồng hiểu cho mình, quan tâm và yêu thương gia đình và con cái của nhau là tôi vui rồi. Về chung 1 nhà chưa được 2 tuần thì vợ chồng tôi lại chuẩn bị các thứ về ngoại để trả đồ cho người ta và cũng cho con tôi đi khám lại nên có những lúc tôi hay cáu gắt, càm ràm nhiều khiến chồng tôi cũng khó chịu. Đi khám lại cho con tôi, bác sĩ bảo con tôi giờ ổn định rồi chỉ cần uống thêm 1-2 ngày rồi theo dõi hàng ngày là được. Rồi ngày tháng trôi qua, bé lại bị sổ mũi rồi ho nhiều, vợ chồng tôi lại cho đi khám tiếp và lần này tôi lại nhận một tin nữa, khi mà cùng 1 lúc 3 bệnh trong người con. Trời ơi, sao mà nhiều thế, thế thì lại uống nhiều kháng sinh lắm đây: viêm họng, viêm mũi và bị viêm tai giữa... Phải nói chưa lần nào đi khám mà bị nhiều bệnh như vậy đó. Tôi cũng mệt, anh cũng mệt và con cũng mệt nhưng con vẫn chơi đùa vui vẻ và nghịch nữa. Sau 3 tuần tôi lại đi khám lại và nhận được kết quả ngoài sức mong đợi của tôi. Kết quả là viêm họng và viêm mũi thì đã khỏi, nhưng có điều viêm tai giữa rất đáng lo vì đã ảnh hưởng đến tai bé và đang có dịch mủ ở trong tai dẫn đến bé bị ngứa và khó chịu trong tai. Ngay lập tức, tôi cho con đi chích mủ ở tai ra và con chỉ khóc 1 lát rồi lại cười vì không còn đau nữa. Xong xuôi, tôi lại phải theo dõi tai của con xem có bị chảy máu hay tràn dịch mủ ra ngoài hay không? Tôi vệ sinh tai cho con bằng nước muối pha loãng và tai bé khô và khỏi hẳn. Kể từ lúc đó tới giờ, đến nay cũng phải gần 10 tháng rồi mà bé chưa bị lại hay phải đi bệnh viện nữa. Nhờ đó mà tôi mới biết bác sĩ tận tình chăm sóc cho các trẻ nhiệt tình, chu đáo là như thế nào?" Đừng vì vẻ ngoài bên ngoài mà đánh giá người khác nhé! Hãy trân trọng những bác sĩ để mở ra tương lai cho con em chúng ta! " Giá như không có vị bác sĩ đó chắc con tôi sẽ không khỏi như ngày hôm đó và tôi sẽ phải đối mặt với nhiều lần đi khác. Cảm ơn các bác sĩ nhiều (Bệnh viện Trẻ Em - Hải Phòng). Châm ngôn của tôi sau khi khám và cho con điều trị tại đó là: "Hãy nâng niu những điều quý giá có ở quanh ta và tìm cho ta những cái mới mẻ, những vị lương y cao quý nhất để ta đáng nể họ " ⭐️⭐️⭐️