Đàn bà, xin đừng mạnh miệng nói rằng đối phương sẽ không thay lòng đổi dạ, sẽ mãi luôn ở bên cạnh mình dù ốm đau bệnh tật. Cũng đừng ai tin tưởng tuyệt đối bạn đời sẽ là người cùng nắm tay vượt qua hết thảy chông gai. Khi có cám dỗ, lời nói và suy nghĩ đó rồi sẽ trở nên sáo rỗng và vô nghĩa. Tuy vợ chồng là nghĩa trăm năm, nhưng một khi tình cảm đã nhạt rồi có bao nhiêu cái trăm năm cũng hóa hư không... Thiết nghĩ trong cuộc đời lòng người là thứ tạm bợ nhất. Khi yêu, nói với nhau bao nhiêu lời ngọt ngào, nhưng một khi đã hết thương bao nhiêu thứ xấu xa trên đời cũng mang đổ hết lên đầu nhau... Bởi vậy là đàn bà, tin tưởng ai cũng nên dành một chút niềm tin lại cho mình. Thương ai cũng nên dành thời gian chăm sóc bản thân mình. Đừng quá kỳ vọng vào hôn nhân của mình, đừng quá mong mỏi vào người đàn ông bên cạnh. Hôn nhân, hãy sống với nhau với tâm thế an nhiên và thoải mái nhất. Đừng bắt ép đối phương phải có nghĩa vụ làm việc này việc kia, bạn cũng đừng tự mình gánh vác mọi chuyện. Làm đàn bà, sống không dựa dẫm, tự làm việc và kiếm ra đồng tiền, dù chỉ là đôi ba triệu, nhất định đừng để mang tiếng "ăn bám", hai chữ tệ hại ấy sẽ kéo theo hệ luỵ không đáng. Tiền là món vật chất thực dụng nhưng lại nuôi sống và không phản bội bạn. Con cái là món quà tinh thần, là cuộc sống, là niềm an ủi của bạn lúc ốm đau, tuổi xế chiều. Trân trọng vậy thôi, những thứ khác có cũng được, không có cũng chẳng mưu cầu!