Gió mùa về rồi... Em bé của mẹ không được mạnh khoẻ như các bạn, dù con sinh ra cân nặng rất tốt, thế nhưng sức đề kháng sao quá yếu, mới vài ngày tuổi đã ốm, giờ 4 tháng tròn vẫn còn làm bạn với lá hẹ mỗi ngày, ôi sao mà thương... Mẹ nhớ như in lần đầu tiên Bell ốm, chỉ mới 6 ngày tuổi thôi, cơ thể bé bỏng non nớt, chưa biết thế giới xung quanh là gì, vậy mà ốm. Ngày hôm đó con ngủ li bì, vì trẻ sơ sinh ngủ rất nhiều, mẹ đâu biết là con mệt con ốm, cứ để con ngủ, nghĩ đêm con dậy khóc nhiều ngày con ngủ bù, kiểu "ngủ ngày cày đêm" thôi, ai ngờ đâu tới chiều tối thấy con vẫn ngủ, tự nhiên mẹ cảm thấy không được bình thường, sờ trán thấy hơi ấm thôi chứ không có nóng. Mọi người bảo mẹ lo quá chứ con nít nó ngủ nhiều thế đấy, mà mẹ vẫn cứ cảm thấy không yên tâm. Mẹ đợi 1 tiếng sau lại sờ trán con tiếp, rõ ràng thấy ấm hơn lúc trước, cứ thế mẹ bắt đầu canh đồng hồ và bắt đầu cặp nhiệt độ cho con, y như rằng tới 7h tối thì con sốt 38 độ, tim mẹ nhảy dựng lên... 6 ngày tuổi sốt 38 độ, mẹ lo tới độ hoang mang hoảng hốt, không biết cần làm gì nên làm chi. Rối loạn một hồi mới nhớ ra, mẹ chụp vội điện thoại gọi cho người bạn làm bác sỹ, hít một hơi thiệt sâu rồi bình tĩnh thuật lại các biểu hiện của con và tình trạng hiện tại. May mắn thay bác sỹ bảo không quá đáng ngại, vì thời tiết thay đổi liên tục, sức đề kháng quá yếu nên bé ốm là chuyện dễ xảy ra, chỉ cần từ giờ tới sáng con hạ sốt sẽ không có vấn đề, nhưng tuyệt đối không được chủ quan, phải theo dõi con thật kỹ, có gì bất thường lập tức gọi bác sỹ, không giảm nhiệt thì bắt buộc đưa đi bệnh viện gấp, đặc biệt từ 38,5 độ trở lên thì càng nguy hiểm, thậm chí để đề phòng bác sỹ còn hướng dẫn mẹ sơ cứu khi con bị co giật do sốt cao... tim mẹ như thắt lại, mẹ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đối diện với những thông tin đó, phải nghe những chỉ dẫn đó ngay lúc này, một đứa bé chỉ mới vài ngày tuổi, tay cầm điện thoại bất chợt run lên... Và rồi theo lời dặn mẹ bắt đầu dùng khăn ấm chườm cơ thể con, cứ 30p lại làm 1 lần. Đầu tiên là chuẩn bị 5 cái khăn xô, 1 chậu nước ấm, cứ liên tục vắt khăn lau từ trán xuống cổ đến tay chân, đặc biệt vùng nách và bẹn là khu vực hạ nhiệt tốt nhất, mẹ dùng 4 khăn vắt nước ấm quấn quanh 2 nách và 2 bẹn, khăn còn lại lau mặt lau cổ, tay chân. Các thao tác lặp lại thường xuyên độ 4,5 lần, tuyệt đối không để khăn bị lạnh sẽ phản tác dụng, nên có 2 người cùng nhau làm sẽ thuận tiện hơn là một mình mẹ. Mẹ xót xa mà ráng kìm lòng để lau cho con, con gái bé bỏng cứ 30p bị lột đồ lau tới lau lui, ngủ cũng không ngủ được, nhưng vì mệt nên cứ mơ màng, thỉnh thoảng nhếch nhếch miệng nhỏ đòi ti mẹ, thương quá là thương. Trời không phụ lòng người, đổi lại 1 đêm trắng của mẹ là cái trán đã hạ nhiệt của con, nhìn vạch thuỷ ngân dừng ngang vạch 37,3 độ, mẹ lén thở phào. Con tỉnh táo khoẻ hơn nên mới sáng sớm đã chớp chớp mắt nhìn mẹ, long lanh yêu yêu lắm, con còn nhỏ chưa biết cười, chỉ chăm chú nhìn mẹ, tay nhỏ chân nhỏ cứ khua khoắng lung tung, nhưng với mẹ đó gọi là hạnh phúc ! Thời gian trôi qua chậm chạp lắm, 1 tháng, 2 tháng rồi 3 tháng, sau cái "lần đầu tiên" làm mẹ suýt rớt tim ấy, là vài ba trận ốm nữa, mẹ cứ cảm tưởng con như chực rớt khỏi tay mẹ, cứ nóng sốt ho sổ mũi liên tù tì, bao nhiêu sữa cũng không lại, cân nặng cứ tăng rồi tụt, mẹ không còn biết thứ ngày tháng, tất cả chỉ xoay quanh con. Mẹ lo lắng biết con yếu nên giữ gìn rất cẩn thận. Thời tiết thay đổi xoành xoạch, hễ thấy trở gió là không dám cho con tắm, chỉ vắt khăn ấm lau người sạch sẽ, người con khá lạnh nên chai Khuynh Diệp lúc nào cũng sẵn bên để xoa ngực xoa gan bàn chân con được ấm, tối nào cũng một bài massage từ mặt tới lưng rồi chân tay, sáng sáng vì thiếu nắng nên nhỏ D cho con đều đặn... ấy thế mà con vẫn ốm hoài. ... Hôm nay con lại ốm, đầu tiên là sổ mũi, sau là ho. Nửa đêm con tỉnh dậy khóc gào vì nghẹt mũi không thở được, mẹ bồng con khum tay vỗ lưng cho thông họng, à ơi làm dịu cơn khó chịu cho con đỡ khóc, cố gắng lấy nước muối nhỏ mũi cho con rồi hút sạch cho con được thoải mái. Con mệt thiu thiu ngủ trên tay mẹ, đâu được tầm 30p lại quấy khóc, chưa kịp đặt xuống đã vội ôm lấy con, nước mũi chảy đầy vai áo mẹ, mẹ lại dỗ lại nhỏ nước muối lại hút mũi cho con... Đêm nối đêm mẹ ôm con không rời, ngày con còn đỡ nghẹt mũi con chơi đùa với mẹ, đêm về con lại nghẹt mũi lại khóc. Thương con mẹ chỉ biết vỗ về, xin nắm lá hẹ về chưng đường phèn cho con uống, nhìn con khó chịu mẹ thoải mái gì, nhưng phải ép con uống để đỡ đi phần nào. Rồi con ho, những cơn ho sặc sụa, ho quặn cả người, ho nhiều quá con nôn cả ra chăn màn chiếu gối, nôn cả mẹ, mặc kệ, mẹ ôm lấy con cho con đỡ sợ, xem con có nôn ra mũi hay không, có bị ướt áo quần không, ra mũi thì hút, áo quần thì vắt khăn ấm lau thay, còn lại dọn vội ra 1 chỗ để mai giải quyết, quan trọng là con không sao, quan trọng là con ngủ được, mẹ thức mẹ ôm con ru con dỗ con, mẹ không mệt, chỉ cần bé con của mẹ được thoải mái, mẹ thương con, thương thật là nhiều... Ngày ngày mẹ vẫn kiên trì chưng hẹ với đường phèn cho con, con quen mùi thuốc nên cũng không khó chịu mấy, ngoan ngoãn uống từng thìa. Con gái mẹ sao thương quá, có bao nhiêu tháng ngày mà nếm bao nhiêu vị thuốc, qua bao trận sốt, qua bao trận nôn, bao trận ho không ngủ được... Giá như mẹ được ốm thay con! Con gái mẹ hãy mạnh mẽ lên nhé, nắm tay nhau thật chặt để cùng vượt qua tất thảy. Gió mùa đang rít từng cơn, những cơn mưa cũng bắt đầu dày thêm, mẹ vội khoác thêm cho con chiếc áo len nhỏ, ôm con thật ấm trong vòng tay, con nhìn mẹ cười thật tươi, như nắng mùa hè rực rỡ, mặt trời của mẹ, chúng ta sẽ sưởi ấm nhau và mạnh khoẻ qua mùa đông này nhé. Thương yêu vô vàn ! Mẹ Bell ❤️